TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 267

47

Họ đem bia lên bờ và nhận tin không vui là không còn nước đổ xuôi

dòng nữa. Thật khó tin rằng có tàu nào có thể vượt đến Bourke hay cả
Louth. Một mức sụt bất ngờ cỡ một bộ hay 18 inche có thể giữ họ lại phía
trên kia Yonda cho đến mùa sau. Chiếc Tự hào và chiếc Waradgery không
đi qua Wilcannia, nhưng chiếc Philadelphia lại có một lượng lớn bột mì,
bẫy thỏ và đạn được phải giao ở Dunlop.

Brenton hy vọng nhận một món len quan trọng để chở, vì khi họ đến

đây mùa cắt lông vừa xong. Không đành bán hàng lố và trở về chờ đợi may
mắn với các tàu khác ở Tolarno và các bến ở dưới của sông Darling.
Brenton tiếp tục cho chạy ngày và đêm. Và dòng sông bắt đầu rút nước.

Bây giờ là một thời gian căng thẳng, và dễ mất bình tĩnh khi người phụ

trách sà lan ngủ quên (vì phải làm việc liên tiếp 12 tiếng thay vì sáu tiếng
như bình thường) để cho sà lan đụng vào bờ sông và mắc vào bùn, đó là dịp
để la hét giận dữ, chửi bới. Nhưng vì sà lan không chở nặng, nên việc đẩy
nó ra dòng sông rồi cũng xong.

Nhưng trước khi đến Dunlop tai họa giáng xuống họ. Teddy Edwards đã

đánh cuộc với các mực nước sông, và thua cuộc. Nước sông rút đi một bộ
trong đêm, và thêm sáu inch ngày hôm sau. Đường rút lui của họ như thế là
đã bị cắt đứt, rồi chẳng bao lâu lại không thể tiến ra phía trước.

Đến dưới cái chòi nhỏ ở Winwar, họ vướng một dãy đá ngầm ở một

đoạn cũng khá sâu dài đến một phần tư dặm, ở đầu trên có một khúc đá
không qua được: và ở đấy trong một thứ ao thiên nhiên, tàu phải ngưng lại.
Những tấm bạt được kéo ra để che boong tàu và nước sơn tàu đỡ phần nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.