TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 363

62

Delie đã đi đến một quyết định không nằm cùng giường với Brenton

nữa; Delie không tha thứ cho anh, và cô cũng không muốn có thêm con.

Một đêm Delie đẩy anh ra, Brenton nói một cách lạnh lùng:
- Tất nhiên, nếu tôi không được thỏa mãn ở đây, tôi luôn luôn có thể đi

nơi khác.

Anh dậy mặc áo quần và lại ra đi, sáng hôm sau mới trở lại.
Sau đó, anh để Delie một mình, và tuy cô nghĩ đó là điều mà cô muốn,

cô thấy không vừa lòng một cách kỳ lạ và tự thấy bất hạnh. Ban đêm Delie
vẽ một lát sau khi các con đi ngủ, nhưng thường là cô vào giường của mình
tiếp theo các con.

Một tháng sau, khi Brenton về sớm hơn lệ thường, liền sau khi Delie tắt

đèn; cô nằm yên trong bóng tối và mùi đèn dầu hôi ấm. Một con muỗi kêu
phía trên trần. Delie có thể nghe tiếng thở của Brenton nặng nề và nhanh
trong khi anh thay đồ bên cạnh, trong buồng nhỏ và thấy thân hình to lớn
của anh nổi lên khung cửa mở có nhiều sao nhìn vào. Trong giây phút anh
sẽ trèo lên cái giường riêng ở trên.

Khi đó đột nhiên thân thể của Delie bắt đầu khao khát anh. Delie hết sức

chú ý mỗi cử động của anh, mỗi hơi thở của anh, và cô mong anh đến gần
hơn nữa.

Delie suy nghĩ một cách quyết liệt: “Tôi không cần anh ta, tôi căm ghét

anh ta”. Nhưng giây lát sau, anh lần mò lên giường của cô, một làn sóng vui
thích tràn ngập người Delie.

Cô nói thì thầm, yếu đuôi:
- Không!… Tôi mệt…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.