TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 445

77

Ừ… Delie mở mắt.
Có tiếng ai nói bên kia lưới sắt. Chỗ cô đang nằm có phải là trong một

ngôi vườn không? Cô cố tập trung trí nhớ, xem cô đang ở đâu. Bức tường
phủ bằng giấy có sọc xanh và trắng. Cô đang nằm trên giường nhà ông
Reaburn và cô lại cảm thấy ngực cô nặng, khó thở, môi cô khô.

Đúng, đó là tiếng bác sĩ; ông đã đến khám bệnh cô chưa?
- Sốt cao, rất cao. Phải chăm sóc kỹ, phủ khăn ướt để hạ nhiệt độ. Tôi

tin cậy ở bà, bà Janet ạ. Tôi tính đưa đi bệnh viện, nhưng bây giờ thì quá
muộn, không thể đưa cô ta đi… Đúng thế đấy. Hừm!

- Tôi sẽ làm hết sức mình, thưa bác sĩ.
Delie thò ơ nghe họ nói, như thể họ nói với nhau về một người nào đó

không quan hệ gì đến cô. Cô sẵn sàng rời bỏ thế giới này không cưỡng lại
chút nào nếu buộc phải như thế. Cô không lo chuyện gì sẽ xảy đến vôi
Brenton và các con cô, với con tàu. Cô thấy đời cô như một giọt nước, nhỏ
hơn cả giọt nước, một phân tử trong con sông thời gian bao la. Một phân tử
nước. Với nhiệt độ này, không bao lâu nữa cô bốc hơi mất. Đầu cô sẽ bốc
hơi trước. Sau đó là cổ cô, và liền đó là tim cô, toàn thân biến thành hơi
nước…

Có một cái gì lành lạnh áp vào đôi môi cô.
- Bà Edwards, bà hãy nhắp cục nước đá này, tôi sẽ đắp khăn ướt cho bà

để hạ nhiệt độ, bà sẽ dễ chịu hơn.

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.