TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 65

15

Ông Charles đánh xe đưa cô Barrett đến Echuca, Adam và Philadelphia

cùng đi tiễn.

Cảnh hoạt động ở cầu tàu Echuca thật nhộn nhịp. Adam mang túi xách

của cô Barrett vào bến tàu trong khi ông Charles dẫn ngựa vào chuồng để
thoa bóp cho nó lại sức.

Cô giáo rảo bước đến phòng vé, Adam và Delie lặng lẽ đi hai bên. Hai

người cảm thấy khổ sở. Cô Barrett lên xe lửa tìm chỗ ngồi, vui vẻ nói
chuyện qua cửa sổ, nhưng nhận được rất ít lòi đáp lại.

- Đi chuyến này tôi vui lắm, - cô vừa nói vừa nhìn quanh các hàng ghế

bọc da chưa có người ngồi, và nhìn những thắng cảnh của Victoria qua cửa
sổ, kế đó, cô nhìn quanh với vẻ hối tiếc hai khuôn mặt buồn bã bên ngoài
cửa sổ.

- Delie, vui lên đi em, mình sẽ gặp lại nhau, có thể là khi em nổi tiếng,

với những bức tranh được xếp trong viện hàn lâm hoàng gia. Tôi tin tưởng
vào cô cậu, cậu Adam đừng bao giờ thôi viết nhé và đừng bao giờ thỏa mãn
với những tác phẩm chưa viết hết sức.

- Mời bà con lên xe… Xin mời lên xe…!
- Tạm biệt cô cậu, tạm biệt! Đừng quên viết thư nhé.
Những cánh cửa đóng sầm lại. Chiếc xe lửa chầm chậm chạy dài theo

sân ga, ông Charles chạy vội đến, chỉ kịp vẫy tay.

“Cô đi rồi” Adam và Delie nghĩ, có cảm giác vẫn được nắm chặt những

ngón tay ấm áp, sống động của cô Barrett. Delie không thốt một lòi nào, đôi
mắt chớp lia chớp lịa nhìn thắng tới trước, cô nén tiếng nấc. Gương mặt
Adam trắng bệch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.