TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 169

- Tôi tưởng… Tôi không có ý…
- Anh tưởng là tôi sẽ không chấp nê chứ gì. Nếu một phụ nữ chọn nghề

họa, trở thành diễn viên, hoặc làm bất cứ việc gì khác thường thì anh nhìn
cô ta như một thứ trò chơi à?

- Không hẳn vậy, - cái cười chế giễu đã biến đi trong đôi mắt anh ta, anh

ta nghiêm chỉnh nhìn cô. Lần đầu tiên cô nhận thấy đôi mắt anh ta sáng,
màu xanh lơ lẫn xanh lục, màu của biển cả ở duyên hải phía nam. - Tôi
không có ý giở trò khiếm nhã với cô. Tôi không nghĩ gì hết. Chỉ vì cô đâm
bổ vào tôi, và trông cô dịu hiền biết bao với chiếc áo cũ buồn cười này, và
tóc cô xõa xuống, và một vết sơn trên má…

Cô nhìn xuống chiếc áo cũ buồn cười, như để che giấu gương mặt đang

dịu lại của cô; cô nhìn lên và bỗng nhiên mỉm cười:

- Anh có biết rằng tóc anh có đủ các màu của cầu vồng không?
Anh ta cười:
- Cũng đáng vậy thôi.
Cô cau mày và quay lưng lại. Cô bắt đầu gom dụng cụ, bỏ các ống màu

vào hộp, xếp giá vẽ và luồn tấm vải còn ướt vào ngăn đặc biệt.

- Tôi được xem bức tranh không?
- Không, nó chưa hoàn thành, tôi sẽ cố gắng mang nó về nhà để hoàn

tất, còn bây giờ bảng màu thì đã hỏng cả rồi. Tôi sẽ mất công pha màu lai.
Ôi, tại sao anh lại đến tận nơi này quấy rầy và làm dở dang công việc của
tôi đang lúc tôi sắp hoàn tất.

- Nào, nói cho cùng, chiếc Philadelphia là nhà của tôi. Tôi đang lên

boong tàu lặng lẽ thì chính cô chạy tới đụng tôi.

Delie nói:
- Ồ!…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.