TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 170

Và cô thọc một cây cọ vào lọ dầu thông rồi chùi rất mạnh vào một

miếng giẻ.

- Cô cho tôi xin một ít dầu đó được không? Tôi nghĩ trên tàu không còn

tí dầu nào.

Cô nhìn mớ tóc dính màu của anh ta, ngần ngại, rồi cũng chế một ít dầu

thông lên một miếng giẻ.

- Đây!
- Cảm ơn cô!
Anh ta cầm lấy giẻ xoa vào mái tóc còn Delie thì tiếp tục chùi những

cây cọ còn lại. Các lọn tóc anh ta sẫm lại, cuốn thành những búp nhỏ, lấp
lánh trong nắng.

Delie chợt có một khao khát điên rồ được vuốt tóc anh ta, mân mê các

ngón tay vào đó.

- Được chưa cô.
- Chưa, còn một vệt xanh thẫm lớn ở tai trái anh.
Anh ta chùi nhưng không ra. Delie nghĩ: Thật là phiền phức cho cô nếu

có ai nhìn thấy sơn trên tóc anh ta. Anh ta hoàn toàn có thể cắt nghĩa vì sao
anh ta phải ra như thế.

- Thôi, để tôi. - Cô đổ thêm một ít dầu thông lên một miếng giẻ sạch. -

Anh cúi đầu xuống. - Chỗ màu bám được chùi sạch, cô nắm một lọn tóc vặn
mạnh.

- Ui cha!
- Đâu có đau.
- Đúng vậy. Không đau lắm. - Anh ta mím miệng chịu. Cô mỉm cười,

đôi mắt sáng nhưng khá nhỏ của anh ta lim dim, một cái nhìn có ý nghĩa.
Delie không thích cái nhìn ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.