TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 249

đã tìm lại được người cha đã mất, người anh bà con đã chết và luôn cả một
người chồng hòa trộn lại.

Bỗng nhiên Delie cảm thấy đã thật sự bắt đầu cuộc phiêu lưu lớn lao

của mình, rằng cô đã ra đi, “ngược sông Darling”, đi sâu mãi vào đất nước
với người mà cô yêu.

Hạnh phúc như vươn ra trong lồng ngực đến mức cô không thể nén

được, và Delie cảm thấy sẽ phải nổ tung ra như nồi hơi đã quá sức chịu
đựng. Cô cầm lấy sợi dây đong đưa ở phía sau buồng lái và giật còi một cái
kinh khủng.

- Ngưng! Thôi! - Con két hoảng hốt kêu to.
Anh thuyền phó tỏ vẻ khó chịu. Brenton nhăn mày:
- Này! Em đừng làm thế. Ông kỹ sư sẽ tưởng anh kéo còi để xả bớt hơi

và để hạ áp suất xuống. Ông phụ trách xà lan sẽ tưởng anh làm hiệu để anh
ta đến ăn trưa.

Delie lúng túng nói: “Rất tiếc!”. Nhưng cô ngẩng đầu lên để nghe tiếng

hú đáng yêu, man dại và tự do vang dội vào những bờ sông xa ngoài tầm
nhìn. Cô gần như muốn nói thêm, để giải thích: “Đó là vì em yêu anh!”.
Nhưng anh thuyền phó đứng đó, nghiêng mình ra trước qua cửa sổ nhìn cây
ghi số đậm đánh dấu khoảng cách với Albury.

Delie cúi mình trong góc của cô và hát nho nhỏ. Cô đã lên đường, như

thế đấy. Cuối cùng là như thế, và toàn bộ tương lai vẫy gọi cô vòng theo
khúc sông! Tới rồi tới nữa!

Nếu sự vận động chỉ là các bờ đang di chuyển trong lúc Pelie và chiếc

tàu đứng yên trên một dòng sông không chảy, một dòng sông không quay
lại, thì sẽ có gì quan trọng. Delie lấy làm vừa lòng thấy để cho cuộc sống
chảy đến cô, hoặc mang cô đi, bất cứ đi đâu. Cô đưa tay để kéo hết nó về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.