TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 335

Anh lội xéo vào bờ, chạy nhanh trên đất nhảy ngang cái gốc cây và thân

cây ngả rồi lội ra trước mũi tàu đón tàu và lại leo lên bánh lái như lần trước.

Delie đang giận điên lên. Phản ứng của nỗi sợ khi nãy làm cho cô run

rẩy. Trong lúc đó Brenton đi qua đến trước buồng lái, cả thân người đầm
đìa, đôi mắt đã rửa thành một màu xanh sáng, gần như màu lục. Cô nói lớn:

- Nếu anh không mang đến lo lắng của em, anh còn phải nhó là có một

gia đình cần được bảo bọc. Cứ làm như một đứa bé mười tuổi. Anh đâu còn
sức khỏe để biểu diễn thế nữa. -Cô tàn nhẫn nói tiếp: - Nếu anh mà chết, tất
cả mẹ con tôi sẽ ra sao?

Brenton đứng sững lại và nhìn Delie trong lúc cô huơ qua huơ lại cái

chai của đứa bé và hét ào ào trước mặt anh. Tự ái và giận dữ nảy ra trong
mắt anh, cằm của anh ngước lên theo kiểu ngạo nghễ trước đây. Delie có
thể đổi tất cả mọi thứ để lấy lại mấy lời nói vừa rồi.

- Thế à! - Anh nói rõ ràng - Được, để cho cô thấy tôi sẽ làm lại.
Không nhìn thêm Delie một chút nào, anh lui xuống boong dưới, chui

qua dây giăng và lao xuống trước bánh xe. Có một cái gì thoáng ngưng lại
trong tiếng xình xịch và Brenton được tống ra sau, trôi như xác không hồn
trong dòng nước cuộn sau tàu.

Delie đặt đứa bé lên boong tàu và chạy lên thang ba bậc đến buồng lái.

Liền theo đó tiếng rú của còi tàu như dội lại tiếng rú thầm lặng trong đầu óc
cô. Họ không thể ngưng lại đột ngột mà không để thoát bớt hơi. Delie giúp
Ben bẻ vòng tay lái. Chiếc Philadelphia cắt ngang đường chạy của chính
nó, chiếc xuồng nhỏ được thả xuống và hình hài bất động của Brenton được
đưa lên tàu.

Brenton không bị cắt, bầm, cũng không bị dập nhưng có một lỗ kinh

khủng ở dưới sọ. Delie áp đầu cô lên trên ngực trần, ướt át và nghe tiếng
đập yếu ớt của tim Brenton. Cô la:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.