TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 357

Một trợ lý khảo sát trẻ, gầy và mặt xạm nắng gọi với Delie để hỏi cô

xem có thứ len hợp với chiếc áo pull anh đang mặc. Anh ta quay lại để chỉ
cho Delie xem một khoảng rách to ở vai.

Delie bắt đầu tìm trong những xấp nỉ màu xanh, thích thú vì công việc

và lý do người khách đã nhờ cô và cô cũng cảm thấy hơi nóng ở mặt khi đôi
mắt xanh sáng của anh ta nhìn cô.

Cô bị hấp dẫn phần nào bởi cái vẻ trẻ con và dễ thương của anh ta; anh

ta làm cho cô nhớ Brenton lúc anh còn trẻ. Mặc dầu cậu thanh niên này
mảnh người hơn, anh ta cũng có một sự tự tin không kém, biết chắc sức hấp
dẫn của mình.

Anh ta nói:
- Mẹ tôi đan áo này cho tôi, và tôi không muốn nó hỏng vì thiếu mấy

mũi may.

- Nó cần mấy mũi may liền khi nó rách. Bây giờ thì phải vá rồi.
- Không có kim! Và tôi không có hoa tay gì về may.
Delie nổi hứng nói:
- Để cái áo của anh ở đây, tôi sẽ vá cho.
- Trời! Thật chứ? Cô thật tử tế quá!
Đôi mắt xanh của anh ta, trong và sáng với sinh lực tuổi trẻ, nhìn Delie

một cách biết ơn, và mặc dầu mắt Adam vốn màu nâu, bỗng nhiên anh ta
làm cho Delie nhớ đến Adam. “A! Tuổi trẻ!” Delie ngăn một tiếng thở dài
vừa cầm áo anh ta đưa, trong lúc những người đứng gần đó than vãn rằng
họ cũng có hàng lô quần áo cần được vá.

Delie nói, như không nghe thấy họ:
- Anh trở lại sau bữa ăn trưa, và áo sẽ được vá xong.
Brenton lo nhận tiền và đếm tiền, không chú ý gì. Viên kỹ sư phụ trách

đến để mua một cái dao cạo mới nhận thấy rằng Brenton chú ý đến những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.