TẤT CẢ CÁC DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY - Trang 433

Giờ đây Jim là thuyền trưởng của tàu Invincible, anh buôn bán giữa

Milan và Meningie, qua lại các hồ, nên cô không gặp anh ở trên sông.

- Cô đã là một tay sừng sỏ rồi đấy, dám đi qua hồ trong một ngày như

thế này. Tôi còn phải neo lại chờ.

Jim và Charlie siết chặt tay nhau, sau đó Jim đến thăm Brenton, anh tỏ

vẻ linh hoạt hẳn lên so với những năm qua.

Họ khui một chai bia để chào mừng cuộc hội ngộ và nói chuyện với

nhau không dứt.

Khi cô nhớ lại không thấy người đến đón, cô vào buồng mình, cởi áo

véttông, mặc chiếc áo mới bằng lụa, chải lại mái tóc. Cô chải tóc phùng lên
để che bớt cái đường ngôi trắng và xức một ít nước hoa sau hai tai - món
mỹ phẩm duy nhất của cô.

- Tại sao lại cần cái này chứ? - Cô nghiêm khắc tự hỏi mình như thế khi

cô nhìn mình trong tấm gương nhỏ - ông Alastair Reaburn là đàn ông,
nhưng ông ta có chú ý gì đến mi đâu, cuộc gặp gỡ này chỉ thuần tuý là
chuyện làm ăn thôi mà.

Cô lấy một cái khăn choàng cashmere ngày trước thuộc dì Hester. Cô

choàng khăn lên vai, bước lên boong tàu.

Người chủ sà lan bảo cô:
- Ông Reaburn vừa ở đây nhưng ông đã trở lại kho hàng. Ông ấy bảo tôi

nói với cô ông ấy thấy cô bận việc và dặn cô đến chỗ ông ta khi cô đã rảnh.

- Ồ! Cám ơn ông!
Vậy là ông ta đã thấy cô trong bộ cánh cũ kỹ, thấy cô ta chào bác Jim

như mấy bà hàng cá. Nghĩ vậy, cô nóng bừng cả người; nhưng cô nhún vai
và bước nhanh dọc theo bờ đập, giữa những dãy đường ray trên đó có
những đống cây sẵn sàng cho xuống tàu. Một con đường nhỏ đưa đến một
khung cửa của kho chứa len.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.