TAY CỰ PHÁCH - Trang 188

“Cô có thể biết ngay viên này là lấy ở mỏ Kimberley, vì nó là một khối tám
mặt. Các viên kim cương có nhiều loại, từ loại thuỷ tinh đục đến loại trắng
tinh khiết”.
Mình thắc mắc không biết viên quản đốc có nghĩ rằng David là người yêu
của mình không nhỉ. Mình hi vọng như vậy.
“Màu sắc của một viên kim cương xác định giá trị của nó. Các màu sắc
được phân ra theo một thang bậc từ một đến mười. Cao nhất là loại kim
cương có màu trắng xanh, thấp nhất là loại màu nâu.”
Anh ấy có một mùi rất thơm tho. Một mùi rất là… rất là đàn ông. Mình
thích cái vai và cánh tay anh ấy. Mình ao ước…
“Kate!”
Nàng đáp, như cảm thấy mình phạm tội, “Vâng, cái gì hả anh David?”
“Cô có nghe tôi nói không?”
“Cố nhiên là có”. Giọng nàng có vẻ không bằng lòng. “Tôi có nghe từng lời
nói của anh”
Họ ở suốt hai giờ đồng hồ trong lòng mỏ, rồi hai người cùng ăn cơm trưa.
Đối với Kate, đó là một ngày thần tiên.
Khi Kate trở về nhà vào xế trưa hôm ấy, Margaret hỏi, “Con có thích
không, Kate?”
“Thật là tuyệt vời. Công việc làm mỏ rất là thú vị.”
Nửa giờ sau, Margaret tình cờ nhìn qua cửa sổ. Kate đang vật lộn với đứa
con trai của một bác làm vườn.
Năm sau, các lá thư của Kate từ trường gửi về có vẻ lạc quan một cách thận
trọng. Kate được cử làm thủ quân của các đội khúc côn cầu và đánh vợt, và
đứng đầu lớp về việc học. Trường học không đến nỗi tệ lắm, nàng viết
trong thư, và trong các lớp học của nàng cũng có một số bạn tử tế một cách
vừa phải. Nàng xin phép mẹ đưa hai người bạn về nhà trong dịp nghỉ hè.
Margaret cũng rất vui lòng. Ngôi nhà sẽ trở nên ồn ào, náo nhiệt với tiếng
cười đùa của mấy cô gái trẻ. Margaret nóng lòng chờ đợi con gái về thăm
nhà. Tất cả những mơ ước của nàng bây giờ đều đặt vào Kate. Nàng thầm
nghĩ, “Jamie và mình thuộc về qua khứ rồi. Kate là tương lai. Tương lai ấy
sẽ sáng sủa, tuyệt vời biết bao nhiêu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.