TAY CỰ PHÁCH - Trang 187

Đến bữa ăn, David hỏi, “Cô học hành ở trường như thế nào?”
“Ồ, tôi thích lắm”, nàng nói chuyện huyên thuyên. “Học được nhiều thứ
lắm. Các cô giáo thật là tuyệt vời, và tôi cũng có rất nhiều bạn bè thân
thiết.”
Margaret ngồi im lặng, sửng sốt.
“David, anh có thể đưa tôi đi xem mỏ được không?”
“Cô muốn bỏ phí mấy ngày nghỉ của cô bằng cách ấy hay sao?”
“Vâng. Anh cứ cho tôi đi theo.”
Một cuộc đi thăm vùng mỏi sẽ chiếm trọn một ngày,và như vậy có nghĩa là
nàng sẽ ở bên cạnh David trong suốt thời gian ấy.
“Nếu mẹ cô cho phép thì…”
“Mẹ, mẹ cho phép đi…”
“Thôi được con ạ. Chừng nào con ở bên cạnh David, mẹ mới yên tâm rằng
con sẽ được an toàn”. Margaret hi vọng rằng David cũng sẽ được an toàn.
Mỏ kim cương Kruger-Brent là một công trình đồ sộ với hàng trăm công
nhân tham gia vào công việc đào đất, xây dưng, đãi và rửa sỏi đá.
“Đây là một trong những mỏ đem đến nhiều lợi lộc nhất cho công ty”,
David nói với Kate. Họ đang ở trên mặt đất, trong văn phòng của viên quản
đốc, chờ đợi một nhóm hộ tống đưa họ xuống mỏ. Sát vào tường là một tủ
trưng bày những viên kim cương đủ cỡ và đủ màu sắc.
“Mỗi viên kim cương có một đặc tính riêng”, David giải thích. “Những
viên kim cương nguyên thủy lấy từ các bờ sông Vaal chứa chất phú sa, và
các cạnh của chúng đã bị mài mòn qua bao nhiêu thế kỷ”.
Anh ấy trông đẹp trai hơn bao giờ hết, Kate ngẫm nghĩ. Mình yêu cặp lông
mày của anh ấy quá!
“Những viên đá này lấy từ nhiều mỏ khác nhau, nhưng người ta vẫn có thể
nhận ra chúng dễ dàng nhờ ở bề ngoài của chúng. Cô có thấy viên này
không? Nhìn vào cỡ của viên đá và màu vàng của nó, ta biết ngay rằng
người ta tìm thấy nó ở Paardspan. Các viên kim cương của hãng De Beer
có bề mặt trơn tru như dính dầu, và hình thể của nó là một khối mười hai
mặt”
Anh ấy thật là xuất sắc, biết đủ tất cả mọi thứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.