TAY CỰ PHÁCH - Trang 208

“Thế còn Peterson?”
“Chưa đủ tư cách đề làm một người của công ty. Hắn quan tâm đến bản
thân hắn nhiều quá.” David nói. Cùng lúc ấy, anh cảm thấy chính anh cũng
có tội vì sắp bỏ rơi Kate.
Họ tiếp tục bàn cãi về danh sách các ứng viên. Vào cuối tháng ấy, họ đã thu
hẹp lại bản danh sách, chỉ còn lại bốn người để sau này làm việc với Brad.
Tất cả bốn người ấy đều đang làm việc ở nước ngoài, và sẽ được gọi về để
phỏng vấn. Hai cuộc phỏng vấn đầu tiên đều thành công. “Tôi hài lòng về
cả hai người,” Kate nói với David và Brad.
Vào buổi sáng, khi cuộc phỏng vấn thứ ba sắp được tiến hành, David bước
vào văn phòng của Kate, mặt mũi nhợt nhạt, “Chỗ làm của tôi vẫn chưa bị
mất chứ?”
Kate nhìn nét mặt của anh, rồi đứng dậy, tỏ vẻ hoảng sợ, “Có chuyện gì
vậy, David?”
“Tôi… tôi...” Anh ngồi sụp xuống ghế, “Vừa có chuyện xảy ra.”
Kate đã ra khỏi bàn viết. Nàng đến bên cạnh David nói, “Anh nói cho tôi
biết đi!”
“Tôi vừa nhận được thư của Tim O’Neil. Ông ấy bán cả công việc kinh
doanh ấy rồi.”
“Như thế nghĩa là thế nào?”
“Đúng như tôi vừa nói đấy. Ông ta đã nhận hai trăm nghìn đô la và tiền bản
quyền phát minh của ông ta, theo đề nghị của công ty thịt hộp “Ba Ngôi
Sao” ở Chicago.” David nói với giọng chua chát. “Công ty ấy muốn thuê
tôi làm quản lý cho họ. Ông ấy lấy làm tiếc vì đã gây bất tiện cho tôi,
nhưng ông không thể từ chối số tiền ấy được.”
Kate nhìn David chăm chú. “Thế còn Josephine? Cô ấy nói thế nào? Chắc
hẳn cô ấy giận ông bố lắm.”
“Tôi cũng có cả thư của cô ấy nữa. Chúng tôi chỉ sẽ cưới nhau khi nào tôi
đến San Francisco.”
“Thế anh sẽ không đi sao?”
“Cố nhiên là tôi sẽ không đi!” David nói với vẻ giận dữ. “Trước kia, tôi đã
đưa ra đề nghị. Tôi có thể xây dựng một công ty lớn. Nhưng họ quá vội vã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.