TAY CỰ PHÁCH - Trang 210

tôi đi.”
“Sao?”
“Mẹ kiếp, David! Tôi là bà chủ của anh, đồ con khỉ!” Nàng tiến lại, sát bên
David. “Hôn tôi đi…” Rồi nàng áp sát môi nàng vào môi David, choàng
cánh tay quanh người chàng. Nàng cảm thấy chàng hơi cưỡng lại, định lùi
lại. Nhưng rồi, chậm rãi hai cánh tay chàng ôm chặt lấy thân hình nàng.
Chàng vừa hôn nàng vừa kêu lên, “Kate…”
Nàng thì thầm sát vào môi chàng. “Em nghĩ rằng anh sẽ chẳng bao giờ yêu
cầu…”
Hai người cưới nhau sáu tuần lễ sau đó. Đó là một lễ cưới lớn nhất mà thị
trấn Klipdrift chưa từng bao giờ thấy và sẽ không bao giờ được thấy. Buổi
lễ được tổ chức tại nhà thờ lớn nhất và sau đó là một buổi tiếp tân ở đại
sảnh của thị trấn, mời tất cả mọi người. Có hàng núi thức ăn, không biết
bao nhiêu thùng bia, uýtxki, và sâm banh. Các nhạc sĩ chơi nhạc và tiệc
tùng linh đình kéo dài cho đến lúc bình minh. Khi mặt trời lên, Kate và
David lẻn ra về.
“Em phải về nhà, xếp đặt đồ đạc,” Kate nói. “Đến đón em trong vòng một
giờ nữa.”
Vào lúc trời còn tờ mờ sáng. Kate đi vào ngôi nhà đồ sộ một mình, bước
lên phòng ngủ, nàng đi đến một bức tranh trên tường, ấn mạnh trên chiếc
khung. Bức tranh mở ra phía sau, để lộ ra một tủ sắt gắn vào tường. Nàng
mở tủ sắt, lấy ra một bản hợp đồng. Đó là hợp đồng mua lại công ty thịt
hộp “Ba Ngôi Sao” ở Chicago. Bên cạnh đó là một hợp đồng khác của công
ty “Ba Ngôi Sao” mua lại quyền phát minh máy làm đông lạnh của O’Neil
với giá hai trăm nghìn đô la. Kate do dự một lát, rồi bỏ các giấy tờ lại trong
tủ sắt, khoá lại. Bây giờ David đã thuộc về nàng rồi. Anh vẫn luôn luôn
thuộc về nàng. Và thuộc về Công ty Hữu hạn Kruger-Brent. Cùng chung
sức với nhau, hai người sẽ xây dựng nó trở thành một công ty lớn nhất, có
quyền lực nhất thế giới.
Đúng như Jamie và Margaret McGregor trước đây vẫn hằng mong muốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.