TAY CỰ PHÁCH - Trang 266

“Phải”.
“Ông có thể cho tôi biết tên hãng giới thiệu người mẫu cho quý ông được
không?
“Có lẽ đó là hãng Carleton Blessing”. Người ấy cho Tony số điện thoại.
Một phút sau, Tony nói chuyện với một người đàn bà ở hãng Carleton
Blessing. “Tôi muốn tìm một trong các cô làm người mẫu của quý hãng. Cô
ấy tên là Dominique Masson”.
“Xin lỗi, hãng chúng tôi đã có nguyên tắc không cung cấp mọi thông tin có
tính cách cá nhân”. Đường dây điện thoại bị cúp.
Tony ngồi tại chỗ, nhìn chằm chằm vào ống nghe. “Chắc phải có cách tiếp
xúc với Dominique”. Anh đi vào văn phòng của Brad Rogers.
“Chào anh Tony. Uống cà phê nhé?”
“Không, cảm ơn. Bác Brad, bác có nghe nói về hãng người mẫu Carleton
Blessing không?”
“Có. Hãng ấy thuộc về chúng ta”.
“Sao?”
“Hãng ấy được đặt dưới sự bảo trợ của một trong các chi nhánh của chúng
ta”.
“Chúng ta mua hãng ấy lúc nào vậy?”
“Chừng một vài năm trước đây. Ngay vào lúc anh bắt đầu vào làm việc cho
công ty. Anh có gì phải quan tâm về hãng ấy?”
“Tôi cố tìm cho ra một người mẫu làm cho hãng ấy. Cô ta là một người bạn
của tôi”.
“Chẳng có gì khó khăn cả. Tôi sẽ gọi điện thoại, rồi…”
“Bác khỏi bận tâm, để tôi tự làm việc ấy. Cảm ơn bác Brad”.
Một cảm giác mong đợi ấm áp dâng lên trong lòng Tony.
Chiều hôm ấy, Tony đi lên phố, đến văn phòng hãng Carleton, chìa danh
thiếp của anh ra. Chỉ sáu mươi giây sau, anh ngồi tại văn phòng của ông
chủ hãng, ông Tilton.
“Thưa ông Blackwell, đây là một vinh dự lớn cho chúng tôi. Tôi hi vọng
rằng không có vấn đề gì rắc rối cả. Tiền lời của chúng tôi trong quý trước
là…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.