TAY CỰ PHÁCH - Trang 291

Marianne đến gặp Tony trong căn hộ của anh. Khi nàng đi đến cánh cửa,
Tony cảm thấy trong lòng một niềm khao khát tưởng chừng như đã bị tiêu
diệt từ lâu rồi. Nhìn vào nét mặt nàng, anh biết rằng nàng cũng có niềm
khao khát tương tự, nhưng họ không thốt ra một lời nào để tạo nên phép lạ
này.
Nàng ngả vào vòng tay chàng, nỗi xúc cảm của hai người như nước xoáy
của thuỷ triều tung họ lên cao; rồi cuốn họ đi mà không có cách nào cưỡng
nổi; nó như nổ bùng lên, tạo nên một sự thoả mãn không thể nào tả xiết. Họ
cùng nhau trôi nổi trong sự êm dịu, mượt mà như nhung, không còn biết
thời gian, không gian, chìm đắm trong sự huy hoàng kì diệu của người này
với người kia. Sau đó họ nằm ôm lấy nhau, mệt mỏi, làn tóc mềm mại của
nàng xoã lên mặt chàng.
“Anh sẽ cưới em, Marianne ạ”.
Nàng giữ mặt anh trong hai bàn tay, nhìn vào mắt chàng như dò hỏi. “Có
chắc như vậy không, Tony?” Giọng nàng rất dịu dàng. “Có một vấn đề khó
khăn, anh ạ”.
“Vấn đề đính hôn của em chứ gì?”
“Không, em sẽ huỷ cuộc hứa hôn ấy. Em chỉ lo về mẹ anh”.
“Mẹ anh không có liên quan gì…”
“Không, để em nói hết đã. Mẹ anh dự tính anh sẽ cưới Lucy Wyatt”.
“Đó là dự tính riêng của mẹ anh thôi”. Anh ôm choàng lấy nàng một lần
nữa. “Dự tính của anh là ở đây”.
“Bà ấy sẽ ghét em, Tony ạ. Em không muốn thế”.
“Em có biết anh muốn gì không?” Tony thì thầm.
Thế rồi phép lạ ấy lại diễn ra lần nữa.
Bốn mươi tám giờ sau đó, bà Kate Blackwell mới biết được tin tức về
Tony. Anh đã biến mất khỏi trang trại của Wyatt mà không một lời giải
thích hay từ biệt, và đã bay đi New York. Charlie Wyatt rất bối rối, còn
Lucy Wyatt thì giận dữ. Kate đã phải xin lỗi một cách ngượng ngùng, rồi
lấy máy bay của công ty bay trở về New York tối hôm ấy. Về đến nhà, bà
điện thoại đến căn hộ của Tony, nhưng không có ai trả lời. Ngày hôm sau
cũng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.