TAY CỰ PHÁCH - Trang 326

Khi Alexandra trở về phòng ngủ, nàng thấy Eve đang gói ghém quần áo.
“Chị đang làm gì vậy?”
“Chị về nhà”.
“Về nhà? Ngay giữa học kì hay sao?”
Eve quay về phía cô em gái. “Alex, em không nhận ra rằng đi học tại
trường này là một sự phí phạm lớn hay sao? Chúng mình chẳng học được
gì ở đây cả. Chỉ là giết thì giờ thôi”.
“Chị đã nói với bà Collins chưa?”
“Có, mới cách đây mấy phút”.
“Thế bà ấy bảo sao?”
“Lại còn phải hỏi nữa? Bà ấy khổ sở lắm.Bà ấy sợ mất danh tiếng của
trường bà, nên bà năn nỉ xin chị ở lại”.
Alexandra ngồi xuống bên mép giường. “Em chẳng biết nói sao nữa”.
“Em chẳng cần phải nói gì nữa hết. Chuyện này chẳng có liên quan gì đến
em”.
“Dĩ nhiên có liên quan chứ. Nếu chị ở đây khổ sở như thế thì...” nàng
ngưng lại. “Có lẽ chị nói đúng. Mình quả có phí thì giờ thật. Ai mà cần chia
động từ tiếng latinh kia chứ?”
“Đúng vậy. Hay ai cần biết cái ông Hannibal nào đó với cái thằng em trai
khốn kiếp của ông ta tên là Hasdrubal?”
Alexandra bước đến chiếc tủ gắn vào tường, lấy ra chiếc va li của nàng, đặt
nó lên giường.
Eve tủm tỉm cười. “Chị không yêu cầu em rời khỏi nơi này, Alex ạ. Nhưng
chị cũng rất vui sướng nêu chúng ta cùng về nhà với nhau”.
Alexandra bóp bàn tay chị thât mạnh. “Em cũng vậy”.
Eve nói, làm ra vẻ tình cờ. “Chị bảo em thế này nhé. Trong khi chị xếp đặt
đồ đạc, em hãy gọi điện cho bà nội để tin cho bà biết chúng mình sẽ đi máy
bay về nhà ngày mai. Em nói với bà rằng chúng mình không thể chịu nổi
nơi này. Em có chịu làm cho chị không?”
“Được”. Alexandra do dự. “Em lo rằng bà nội sẽ không bằng lòng”.
“Đừng có lo về chuyện bà già ấy”. Eve nói với vẻ tin tưởng. “Chị có cách
giải quyết với bà”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.