TAY CỰ PHÁCH - Trang 352

Anh cười. “Lúc nào cô cũng hay hỏi trực tiếp như thế à?”
“Không”.
“Tôi chưa có vợ”.
Câu trả lời này gây cho nàng một cảm giác sung sướng bất ngờ. Chỉ cần
nhìn chàng, Eve đã cảm thấy muốn chiếm đoạt chàng và được chiếm đoạt.
“Tại sao anh bỏ bữa cơm tối?”
“Cô muốn biết sự thật à?”
“Phải”.
“Đó là một vấn đề rất riêng tư”.
Nàng chờ đợi.
“Lúc ấy tôi bận thuyết phục một cô gái đừng có tự tử”. Anh ta nói với một
vẻ thản nhiên như thể đó là một chuyện xảy ra thông thường.
“Tôi hi vọng anh đã thành công”.
“Tạm thời vào lúc này. Tôi hi vọng cô không phải là loại người thích tự
vẫn”.
“Không. Tôi cũng hi vọng anh không phải loại người ấy”.
George Mellis phá lên cười. “Anh yêu em”, anh nói, “Thật sự anh yêu em”.
Anh cầm lấy cánh tay Eve. Sự động chạm này khiến nàng rùng mình.

*

* *

Mellis ở luôn bên cạnh Eve tối hôm ấy, hoàn toàn chú tâm đến nàng và
quên đi tất cả mọi người khác. Anh có những bàn tay dài, nhỏ nhắn, và
luôn luôn làm một việc gì đó cho Eve: đem rượu đến cho nàng, châm thuốc
là cho nàng, sờ vào người nàng một cách kín đáo. Sự gần gũi với chàng làm
cho thân hình nàng như bốc lửa; nàng nóng lòng muốn được ở một mình
với chàng.
Đến nửa đêm, khi khách khứa bắt đầu rút lui về phòng, George Mellis nói,
“Phòng em ở đâu?”
“Ở cuối hành lang phía bắc”
Anh ta gật đầu, đôi mắt có lông mi dài như xoáy vào mắt nàng.
Eve cởi áo quần, tắm rửa, rồi mặc một chiếc áo ngủ mới, mỏng màu đen,
bó sát thân hình. Vào lúc một giờ sáng, có tiếng gõ cửa nhè nhẹ. Nàng vội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.