TAY CỰ PHÁCH - Trang 406

“Chúng tôi cãi cọ nhau, thế rồi tôi thấy hoa mắt. Khi tỉnh dậy thì ra tôi... tôi
đã đánh cô ấy.” Giọng y hơi tắc lại “Thật kinh khủng quá.”
Tiếng nói bên trong của Templeton nói với anh rằng anh đã biết vấn đề của
Mellis là gì rồi. Y thích đánh đập đàn bà.
“Có phải anh đánh vợ anh không?”
“Chị vợ tôi.”
Peter Templeton thỉnh thoảng cũng có đọc những bài báo về hai chị em
song sinh Blackwell trên báo chí khi họ xuất hiện ở những hội từ thiện hay
tiệc tùng. Peter Templeton nhớ rằng họ giống hệt nhau, và đều xinh đẹp cả.
Như vậy, anh chàng này đã đánh cô chị vợ. Đây là một vấn đề khá thú vị.
Điều thú vị khác nữa là anh chàng Mellis này làm ra vẻ như y chỉ mới đánh
cô gái ấy một, hai lần thôi. Nếu sự thực là như vậy thì bác sĩ Harley hẳn đã
không nằng nặc đòi Peter phải khám bệnh cho y.
“Anh nói anh đã đánh cô ta. Vậy anh có làm cô ta đau không?”
“Thật ra, tôi đã gây thương tích khá nặng cho cô ấy. Nhưng tôi đã nói với
ông, lúc ấy tôi hoa mắt, không còn biết gì nữa. Khi tỉnh dậy, tôi không thể
nào tin nổi mắt tôi nữa.”
Khi tôi tỉnh dậy. Đó là một lối tự bênh vực rất cổ điển. Tôi không làm
chuyện ấy, mà chính là tiềm thức tôi đã làm.
“Anh có biết nguyên do nào đã gây ra phản ứng ấy không?”
“Gần đây tôi đã bị tinh thần căng thẳng khủng khiếp. Cha tôi bị ốm nặng.
Ông ta bị nhiều cơn đau tim. Tôi rất lo lắng về ông ta. Gia đình chúng tôi
sống rất gần gũi nhau.”
“Cha anh có ở đây không?”
“Ông ấy ở Hi Lạp.”
À, đúng ông Mellis ấy rồi. “Anh bảo anh có hai vấn đề.”
“Phải, vợ tôi, Alexandra...” Y ngưng lại.
“Anh có những vấn đề rắc rối về chuyện vợ chồng?”
“Không phải theo nghĩa ông muốn nói đâu. Chúng tôi rất yêu nhau. Chỉ có
vấn đề là...” Y do dự một lát, “Gần đây, Alexandra không được khoẻ.”
“Về thể chất?”
“Về cảm xúc. Vợ tôi luôn luôn tỏ ra buồn bã. Nàng luôn nói về chuyện tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.