TAY CỰ PHÁCH - Trang 428

Cháu chỉ quan tâm đến bà thôi”.
“Cháu là người thừa kế của bà – cháu và Alexandra. Hai cháu là tất cả gia
đình mà bà hiện có”.
“Cháu sống như thế này cũng tốt rồi, nhưng nếu điều đó làm bà vui sướng
thì...”
“Điều ấy sẽ làm cho bà rất sung sướng cháu ạ. Thật sự sung sướng. Khi nào
cháu có thể trở về nhà?”
Eve chỉ do dự một lát, rồi nói, “Cháu nghĩ tốt hơn hết cháu ở lại đây, nhưng
cháu sẽ đến thăm bà luôn luôn. Bà ạ, chắc bà không biết từ dạo ấy đến nay
cháu cảm thấy mình cô đơn như thế nào”.
Bà Kate cầm lấy tay cháu gái và nói, “Cháu có thể tha thứ cho bà được
không?”
Eve nhìn vào mắt bà nội và nói một cách nghiêm trang, “Dĩ nhiên rồi, cháu
có thể tha thứ cho bà”.
Khi bà Kate đã ra về, Eve pha một li rượu Scotch nặng với nước, rồi nằm
lăn xuống đi văng để mường tượng lại cảnh khó tin vừa xảy ra với nàng.
Nàng muốn thét to lên vì vui mừng. Bây giờ nàng và Alexandra là những
người thừa kế duy nhất của tài sản Blackwell. Loại bỏ Alexandra sẽ là một
chuyện khá dễ dàng. Chỉ riêng có George Mellis là nàng hơi lo. Đột nhiên
hắn ta trở thành một chướng ngại vật đối với nàng.
“Có sự thay đổi trong kế hoạch của ta”, Eve nói với George Mellis. “Bà
Kate đã để tên tôi lại vào chúc thư”.
George Mellis đang châm điếu thuốc lá, vội dừng ngay lại. “Thật thế hả?
Mừng em nhé”.
“Nếu có chuyện gì xẩy ra cho Alexandra vào lúc này thì người ta sẽ nghi
ngờ. Vậy chúng ta sẽ thanh toán nó sau này, khi...”.
“Anh e rằng như thế không thích hợp với anh chút nào”.
“Anh nói thế là nghĩa làm sao?”
“Anh không ngu đâu, cô em yêu quý ạ. Nếu có chuyện gì xảy ra cho
Alexandra anh sẽ thừa hưởng phần của cô ấy. Em muốn gạt anh ra rìa hả?”
Eve nhún vai. “Phải nói rằng anh là một điều rắc rối không cần thiết. Tôi
sẵn sàng điều đình với anh. Cứ xin li dị đi, rồi chừng nào tôi nắm được tiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.