TAY CỰ PHÁCH - Trang 426

Ông gật đầu. “Tôi nghĩ rằng điều đó không khó khăn gì. Khi nào thì bà
định sẽ rút lui dưỡng già?”
“Khi nào tôi có chắt trai để trông nom cơ sở kinh doanh của tôi”.
Hai người bạn già ấy đã quen biết nhau từ rất nhiều năm rồi. Bây giờ họ
ngồi đối diện ở bàn giấy nhìn như để đánh giá lẫn nhau. John Harley không
phải lúc nào cũng đồng ý với bà Kate, nhưng cũng phải phục bà về lòng
can đảm.
Như đã đọc được ý nghĩ của Harley, bà Kate thở dài và nói, “Ông có biết
nỗi thất vọng lớn lao nhất trong đời tôi là cái gì không? Chính là con Eve.
Tôi đã thực sự quan tâm, săn sóc nó, và muốn trao cho nó cả thế giới này,
nhưng nó chẳng thèm nghĩ đến ai cả ngoài bản thân nó”.
“Bà lầm rồi, bà Kate ạ. Cô ấy rất quan tâm đến bà”.
“Phải, quan tâm như quỷ sứ ấy”.
“Tôi có điều kiện để biết rõ điều này. Gần đây cô ấy...”. Ông phải cẩn thận
lựa chọn từng chữ. “Cô ấy đã gặp một tai nạn khủng khiếp. Cô ấy suýt
chết”.
Bà Kate cảm thấy trái tim bà chao đảo. “Tại sao, tại sao ông không nói cho
tôi biết lúc ấy?”
“Cô ấy không cho phép tôi nói. Cô ấy sợ rằng bà quá lo lắng nên bắt tôi
phải thề không được nói lời nào”.
“Trời ơi”. Bà thốt lên một tiếng thì thào đau đớn. “Nó... nó có sao không?”
Giọng bà khàn hẳn đi.
“Bây giờ cô ấy khoẻ lại rồi”.
Bà Kate ngồi nhìn chằm chằm vào trong không gian. “Cảm ơn ông đã cho
tôi biết, ông John ạ. Cảm ơn”.
“Để tôi viết cho bà một cái toa để mua các viên thuốc ấy”. Khi ông viết
xong toa, ngước mắt nhìn lên thì bà Kate đã bỏ đi đâu rồi.
Eve mở cánh cửa ra, nhìn chằm chằm như không thể tin vào mắt mình nữa.
Bà nội nàng đang đứng trước mặt, người cứng và thẳng băng như ngày nào,
không biểu lộ một nét nào yếu ớt cả.
“Bà có thể vào nhà được không?” Bà Kate hỏi.
Eve bước qua một bên, chưa có thể nhận định được chuyện gì đang xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.