TAY NẮM, TAY BUÔNG VÀ MỘNG VÀNG SON - Trang 5

nhỏ vào tai ta vỏn vẹn một câu như thế. Sau đó, lặng lẽ bước đi giữa làn
khói nhang mờ ảo, như cách mà người vẫn xuất hiện trong giấc mơ của ta
mãi về sau.

Phụ hoàng, trong đám người họ Trần đó, người có biết không, có cả mẫu

hậu mà người yêu thương nhất, và còn có cả Trần Cảnh... của con.

*

Lần đầu tiên ta nhìn thấy Trần Cảnh thật ra không phải khi hắn được đưa

vào hầu ta rửa mặt, mà là lúc hắn lẽo đẽo đi theo Trần Liễu vào cung chờ
gặp hoàng tỷ Ngọc Oanh một năm trước đó.

Hoàng tỷ rất giống mẫu hậu, từ bé đã xinh đẹp hơn người. Thanh tao

như mai, rạng rỡ như đào. Nhìn hoàng tỷ múa, sẽ chẳng ai dám nghĩ đó chỉ
là một đứa trẻ vừa tròn tám tuổi.

Trần Liễu ngây người, Trần Cảnh cũng ngẩn ngơ.

Ta đứng trên lầu cao, nhẹ nhàng tung hoa xuống làm một màn kết thúc

vũ điệu nghê thường ấy. Mọi người vỗ tay tung hô, vây lấy hoàng tỷ mà
buông lời tán thưởng.

Chẳng hiểu sao, lúc ấy, ánh mắt hắn lại hướng về ta, dán chặt vào ta.

...

Có lẽ sau này nhận ra ta, biết ngày ấy mình thất kính, nên mỗi lần được

gọi vào hầu hắn lại cúi gầm mặt xuống, nói gì cũng lí nha lí nhí.

Hắn càng khép nép, ta càng tìm cách trêu chọc hắn. Khi tạt nước, khi

nắm tóc, lúc lại ném thứ gì đó vừa tay như khăn trầu về phía hắn. Những
lần như thế, chẳng bao giờ hắn dám phản kháng ta, cùng lắm chỉ quỳ sụp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.