TÂY NINH XƯA - Trang 51

Từ Bến Kéo lên đến Vàm Cái Răng để vào Tây Ninh, nhân dân có thể

đi bằng xuồng ghe theo một con rạch nhỏ và không sâu lắm.

Nơi con rạch này, tàu Pháp không đậu được nên đậu tại Bến Kéo. Họ

mướn những xe trâu, xe bò của người bổn xứ để kéo dụng cụ và lương thực
vào Tây Ninh.

Thuở đó, mỗi xe chở hàng là hai quan tiền kẽm (Sapèquesen zine).

Từ Bến Kéo vào Tây Ninh chỉ theo một con đường mòn băng qua

rừng, ruộng. Đường mòn nhiều lỗ hang, gập ghềnh lối đi vất vả, đôi khi xe
sa vào lỗ sâu bị lật ngả nghiêng.

Trên đường di chuyển, mỗi đoàn xe có lối 4, 5 chục cỗ (mỗi chiếc xe

gọi là một cỗ xe) cần phải đi đông dân số như vậy để làm áp lực với thú
rừng nhất là cọp. Nếu đoàn xe đi ít người, thì dễ bị cọp ra vồ bắt trâu bò.

Ngày xưa, mỗi tuần lễ có một chuyến tàu từ Sài Gòn đến Tây Ninh.

Tàu đến thường nhằm ngày thứ sáu. Mỗi chiều thứ năm, chủ xe cho tập
trung xe bò lại Cửa Đồn (ngày nay là trường trung học Tây Ninh).

Bến Kéo, có lẽ danh từ này được gọi như vậy là vì đây là « Bến » để

xe đến « Kéo » hàng.

Từ năm 1925 về trước, Bến Kéo kể như một « giang cảng » của Tây

Ninh.

Hãng tàu Pháp (Messageries Fluviales) thường lãnh chở hàng hóa.

Hàng hóa nhiều có thể chở trên ghe chài mướn của người Hoa Kiều ở Chợ
Lớn, ghe chài được tàu kéo đi. Chuyến đi thường chở rượu, đồ hộp, bận về
thì chở heo, gà, trâu bò và đồ thổ sản tỉnh Tây Ninh cung cấp cho thủ đô
Sài thành.

Bến Kéo ngày nay là ấp Long Yên xã Long Thành, một ấp mà phố

phường sung túc.

Hiện nay, Bến Kéo đang tiến trên đà phát triển mạnh mẽ về mọi mặt :

nông, công, thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.