TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 174

Sứ đoàn vào đến. Không thấy Vũ Trần Thiệu, Sâm hỏi:
- Vũ Trần Thiệu đâu rồi?
Viên phó sứ sợ hãi quỳ thưa:
- Xin Chúa thượng tha tội!
Sâm gắt:
- Việc thế nào hãy nói mau?
Quan phó sứ vẫn quỳ mọp đáp:
- Khải Chúa! Lúc sứ đoàn đi đến Động Đình Hồ thuộc đất Lưỡng Quảng
thì quan Chánh sứ Vũ Trần Thiệu đem tờ cáo đốt đi rồi uống thuốc độc mà
chết. Quan chánh sứ để lại một bức thư phong kín cẩn thận, ngoài đề gửi
cho Chúa thượng. Hạ thần không biết làm thế nào đành phải quay về. Đây
là thư của Vũ Trần Thiệu xin Chúa thượng duyệt lãm.
Trịnh Sâm nghe qua như sét đánh ngang mày tiếp thư đọc, thư đại ý rằng:
Ngày trước chúa giết chết Thái tử, nay lại toan làm điều soán nghịch. Trăm
quan trong phủ chúa đều là tay chân của chúa, biết bụng chúa mới hòng
truất phế nhà vua. Nhưng ngoài trăm họ đều nhớ ơn vua Lê Thái Tổ, Thái
Tông. Nếu không như thế thì ngày xưa sao Bình An Vương Trịnh Tùng có
thể dứt được nhà Mạc mà lập nên nhà Lê Trung Hưng? Nay chúa hòng
giẫm lên bước chân của Mạc Đăng Dung ngày trước, trên cãi ý trời, dưới
nghịch lòng dân thần e rằng chúa phải mang tiếng bất nhân và gây họa binh
đao làm khổ cho bách gia trăm họ. Hôm ấy sống không thể mở miệng can
ngăn, nay thần lấy cái chết để viết lời khuyên giải. Tuy rằng chúa tiếng
không phải là vua, nhưng quyền thì đã nghiêng thiên hạ. Đừng quá tham
danh trong một lúc, mà để hại cho nước non dân tộc về sau. Dưới tuyền đài
khuyên chúa hãy bình tâm suy xét lại.
Sâm đọc xong vò nát thư nắm trong tay, vừa giận vừa thẹn bảo quan phó
sứ:
- Truyền cho ngươi lui! Từ nay về sau cấm không ai được nhắc đến việc
này nữa.
Quan phó sứ liền lui ra mồ hôi toát đầm đìa!
Xong việc ấy quân canh lại vào báo:
- Khải Chúa! Có thư của Bình Nam thượng tướng từ Quảng Nam gửi về,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.