TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 214

"Trâu dằn" là bắt chước của loài trâu đó sao?
Lữ lấy làm lạ hỏi:
- Thế võ "Trâu dằn" người Quy Nhơn ai mà không biết. Nhưng có liên
quan gì đến việc lập trận này?
Lộc lại cười đáp:
- Việc nhỏ này cần gì đến binh pháp, lúc nhỏ tôi nhà nghèo vào rừng chăn
trâu cho nhà giàu trong núi Kỳ Sơn. Tôi quan sát thấy mỗi lần gặp cọp hay
sói, trâu đều vây thành vòng tròn nghênh sừng ra trước cọp và sói đều
không dám vào. Tôi chỉ bắt chước trò luyện quân lập trận ấy mà thôi!
Đặng Văn Long cười to nói:
- Đỗ Thành Nhân mà nghe ông nói chắc phải xấu hổ chết mặt thời!
Các tướng đều cười rất vui vẻ, Nguyễn Văn Lộc nói:
- Ngày mai tôi cùng Tuyết tướng quân xin đem quân đến ấp Hoà Hưng dẹp
lũ giặc Đông Sơn mới hả dạ.
Lộc vừa dứt lời có quân thám mã về báo:
- Chúng tôi đi do thám ngoài thành gặp một tên gian tế, tên này thấy quân
ta liền bỏ chạy, chúng tôi bắn tên giết chết, lục trong người thấy có mật thư
xin trình lên tướng quân.
Nguyễn Lữ tiếp thư xem xong băn khoăn nói:
- Thư này của quân trấn thủ Long Hồ là Lê Văn Quân gửi cho chúa Định
Vương. Quân bảo rằng đã cầu viện được vua Cao Miên đem binh sang
giúp. Chưa hẹn ngày xuất binh, Lê Văn Quân từ Long Hồ dẫn ra, Định
Vương từ Trấn Biên đánh vào, Cao Miên từ hướng Tây đánh xuống. Thành
Sài Côn của ta ba mặt thọ địch, thật là nguy khốn. Theo tôi ta nên bỏ thành
Sài Côn rút về Quy Nhơn để bảo toàn lực lượng, bẩm báo cùng đại huynh
rồi sẽ liệu sau.
Đặng Văn Long can:
- Theo tôi nước Cao Miên và nước Tiêm La xưa nay thường đánh lẫn nhau
luôn. Quân Cao Miên yếu thế nước mình còn lo không giữ được, lẽ đâu lại
đem qua giúp cho nhà Nguyễn. Ấy chẳng qua là kế của giặc mà thôi, xin
nhị sư huynh xét lại chớ vội lui quân.
Nguyễn Văn Lộc hăng hái nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.