TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 260

Ngạn, Nguyễn Uy trấn thủ ba dinh là làm theo lệnh đại huynh mà thôi.
Nguyễn Văn Tuyết vểnh râu nói:
- Nguyễn Uy, Lê Chu, Phạm Ngạn là do Chúa công lập trường đấu võ
tuyển dụng ra. Chúa công đố tài tướng quân nên để ba người này trấn Gia
Định để làm vây cánh ở cõi ngoài mà thôi.
Huệ ôn tồn bảo Văn Tuyết:
- Tuyết nói sai rồi! Chẳng qua đại huynh ta thấy các ông đều là hào kiệt nên
muốn cùng ta về Qui Nhơn đề phòng quân Trịnh. Tuyết chớ nói càn mà
mang tội khi quân.
Văn Tuyết quỳ tâu:
- Tướng quân là người trung hậu, tình nhà nghĩa nước vẹn đôi bề. Đối với
Chúa công hết dạ trung thành, chúng tôi rất lấy làm kính phục. Bản thân
Tuyết tôi chịu ơn cứu mạng của Chúa công, nguyện đem thân này ra đáp
trả. Nhưng Tuyết tôi nghĩ sao thì nói vậy, Chúa công là người nhân hậu, vì
thương người nghèo mà dấy nghĩa cứu dân, nhưng Chúa công tánh hay đố
kỵ người tài trí hơn mình, e bất lợi cho đại sự, tướng quân nên tính trước.
Tuyết tôi nói thế là vì quốc dân mà thôi. Xin tướng quân tha tội.
Nguyễn Huệ trợn mắt quát:
- Văn Tuyết to gan! Nếu không nghĩ ngươi là một công thần theo đại huynh
ta từ lúc Tây Sơn dấy nghĩa, ta giết chết không tha.
Nói rồi đuổi Văn Tuyết ra ngoài, truyền quân xuất phát đem đại binh về
Qui Nhơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.