TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 51

dẫn theo một trăm tên xạ thủ cùng ta đến đấy xem sao.
Nữ tướng Bùi Thị Xuân bước ra thưa:
- Ngày trước thầy tôi là ông nội của tướng quân Ngô Văn Sở, tên Ngô
Mãnh, nguyên làm chức Đô thống cấm vệ quân của Võ vương Nguyễn
Phúc Khoát, theo hộ giá chúa Nguyễn đến Quy Nhơn để mất ngựa Xích Kỳ
của chúa. Phúc Loan mượn cớ làm tội, nên thầy tôi mới trốn vào ẩn ở Tây
Sơn, dạy võ nghệ cho tôi cùng Văn Lân, Văn Sở. Thầy tôi có dạy cho tôi
cách thuần phục voi rừng. Dù voi dữ cũng chớ giết đi mà uổng. Tôi xin
đem theo một trăm quân đến tùy cơ ứng biến, nếu thuần phục được chúng
lập thành đội tượng binh thì sức mạnh của quân ta tăng lên gấp bội. Xin
tướng quân chấp thuận.
Huệ khen:
- Cô Xuân thật là nữ nhi hào kiệt đáng làm hổ thẹn đấng mày râu. Nhưng
mình cô đi ta thật chẳng yên lòng. Văn Lân, Văn Sở hãy theo giúp nữ
tướng Bùi Thị Xuân, nếu việc thành thì công lao của các ngươi thật là to
lớn đó.
Văn Tuyết xen vào hỏi:
- Dám hỏi thầy của nữ tướng giờ đây sức khỏe thế nào?
Văn Sở đáp:
- Ông nội tôi lâm bệnh đã mất cánh đây hai năm rồi.
Tuyết bước đến cầm tay Sở, bùi ngùi nói:
- Ông nội tướng quân phải gian truân xa quê chết nơi đất khách chính là lỗi
do tôi!
Văn Sở còn đang kinh ngạc thì Văn Lân hỏi:
- Tuyết tướng quân nói gì chúng tôi không hiểu?
Nguyễn Huệ đỡ lời:
- Ta nghe đại huynh kể lại rằng: Ngày trước chúa Nguyễn xa giá vào Quy
Nhơn có tên thích khách chúa không thành bèn cướp ngựa Xích kỳ của
chúa trốn đi chính là song đao Nguyễn Văn Tuyết đó. Nay nghe Đô thống
Ngô Mãnh vì mất ngựa mà phải tội nên trong lòng áy náy đó thôi.
Văn Sở điềm đạm nói:
- Ông tôi dù còn sống cũng đâu vì thế mà trách cứ tướng quân. Có đáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.