TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 61

Không có công mà hưởng bổng lộc nhiều
Không có đức mà bắt người phải phục
Tôi quyết chẳng làm việc nguy hiểm ấy đâu!
Huệ bước ra nói:
- Xin quân sư chớ khiêm tốn. Bọn chúng con đều là võ tướng hữu dũng vô
mưu, nếu không có quân sư đảm nhận trọng trách ấy, e rằng đại sự khó
thành.
Vũ Văn Nhậm cũng bước ra nói thêm vào:
- Hôm ấy tôi vì căm giận tên tham quan háo sắc nên lấy đầu hắn cho hả dạ
trong một lúc. Nếu không có tôi thì tướng quân Nguyễn Huệ cũng đến lấy
đầu của hắn vậy. Nếu không có tướng quân Nguyễn Huệ dẫn lối về Tây
Sơn e mạng tôi giờ đã chôn sâu trong lòng đất. Ơn ấy chưa đem thân
khuyển mã báo đền thì sao dám nhận là công được. Xin quân sư chớ khá
chối từ cho an lòng tướng sĩ.
Các tướng đồng thanh nói:
- Xin quân sư chớ khá chối từ.
Trương Văn Hiến chờ các tướng lặng im rồi mới ôn tồn nói:
- Xưa nay trong thiên hạ có quân rồi mới có thần. Nay các vị tôn tôi làm
quân sư thì ngôi chí tôn phải định thế nào đây?
Nguyễn Thung cười nói:
- Tôi thấy chủ tướng được trời sai sứ giả ban cho kiếm báu “Nguyễn Nhạc
Vi Vương”. Ấy là số trời đã định cho chủ tướng làm vua. Chi bằng chủ
tướng hãy xưng vương cho an lòng tướng sĩ, rồi truyền hịch đi các nơi đánh
đổ hôn chúa, trừ nghịch Phúc Loan cứu nguy trăm họ. Trước là tỏ chính
nghĩa quân ta, sau là thuận được cái lý quân thần, các vị thấy thế nào?
Nguyễn Huệ bước ra can rằng:
- Theo tôi đại huynh xưng vương và truyền hịch đánh đổ quân triều thì
khác nào chuốc họa vào thân.
Thung hỏi:
- Vì sao tướng quân nghĩ thế?
Huệ đáp:
- Một là, nay quân ta chỉ mới có hai ngàn người, mà một ngàn người mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.