TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 62

mộ chưa được huấn luyện thuần thục, thì binh lực hãy còn yếu kém. Nếu
truyền hịch xưng vương ắt triều đình Phú Xuân cử đại binh vào chinh phạt
thì tôi e rằng chính nghĩa của ta sẽ bị dập tắt khi còn trong trứng trước. Hai
là nay lòng người dù oán ghét Phúc Loan bạo ngược nhưng vẫn nhớ ơn
chúa Nguyễn khai sơn phá thạch mở mang bờ cõi. Còn quân ta đang ở núi
rừng Tây Sơn Thượng chưa có công đức gì cho bá tánh thì lấy danh nghĩa
gì để xưng vương? Nếu làm thế tôi e rằng thiên hạ chỉ cho ta là phường
nghịch tặc mà thôi. Ấy không phải kế sách để thu phục lòng dân. Xin đại
huynh xét lại!
Nghe Huệ nói, Nhạc tỏ ý không vui hỏi:
- Theo ý em thì phải thế nào?
Huệ thấy anh có ý không hài lòng bèn lựa lời nói:
- Tôi vốn là học trò của quân sư, nên hiểu tánh thầy. Quân sư có mưu hay
thường uống chén trà ngon rồi mới nói!
Vừa nói Huệ vừa rót trà đem dâng Hiến. Huệ che người xòe lòng bàn tay
của mình cho Hiến xem. Hiến thấy trong lòng tay Huệ có đề chữ “ Cướp”.
Huệ lui về chỗ cũ. Hiến chậm rãi uống trà. Đặt tách trà xuống bàn Hiến nói:
- Tôi có một kế này nhất cử mà tam tiện!
Nhạc vội hỏi:
- Người xưa có câu “Nhất cử lưỡng tiện”, nay “Nhất cử tam tiện” mới nghe
quân sư nói lần đầu. Quân sư có kế hay hãy mau nói ra, tôi nóng lòng rồi
đây.
Hiến từ tốn đáp:
- Tôi xin nói về hai việc. Một là chủ tướng khởi binh ở Tây Sơn chúng ta
hãy tôn chủ tướng là Tây Sơn trại chủ...
Nguyễn Thung ngắt lời Hiến:
- Quân sư xem quân ta như là quân cướp hay sao mà gọi là Tây Sơn trại
chủ?
Văn Hiến đáp:
- Không phải tôi cho quân ta là cướp, mà tạm thời ta làm cướp bằng cách
thế này: Chủ tướng hãy chia một ngàn quân tinh nhuệ đi cướp của bọn quan
lại cường hào ác bá ở các làng quanh thành Quy Nhơn rồi lấy số bạc cướp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.