TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN - Trang 655

Ngọc Hân đáp:
- Chúa công ra Bắc một dạ tôn phò, trừ loạn thần trả nước cho nhà Lê.
Bởi Lê Chiêu Thống bất tài nhu nhược, chẳng biết lo điều chính sự nên
trong triều rối ren, ngoài bá tánh loạn lạc. Nay lại rước giặc ngoài về tàn hại
dân ta, khiến trăm họ đều ngoảnh mặt trông về Chúa công. Nhà Lê nay
không đáng làm vua nữa thì Chúa công lên ngôi cho thỏa lòng mong đợi
của trăm họ sao gọi là lừa dân!
Các quan đồng thanh nói thêm vào:
- Lời phu nhân rất phải, xin Chúa công hãy lên ngôi Hoàng đế.
Nguyễn Huệ hỏi Ngọc Hân:
- Nàng khuyên ta lên ngôi là phải lẽ, vậy cớ sao nàng lại khóc?
Ngọc Hân lau nước mắt đáp:
- Thiếp khóc là vì xấu hổ bởi có đứa cháu là phường bán nước buôn dân,
và vì thương tiếc cơ nghiệp của tổ tiên. Còn khuyên Chúa công lên ngôi là
vì quốc gia dân tộc. Chỉ e rằng Chúa công lên ngôi là mắc tội với vua anh
mà thôi!
Nguyễn Huệ đứng lên nói:
- Nàng còn dám vì nghĩa nước mà gạt bỏ tình nhà. Ta lại không sánh
bằng một người nữ nhi hay sao!
Bá quan cùng quỳ xuống tung hô:
- Hoàng thượng vạn tuế! Hoàng thượng vạn tuế!
Ngày 25 tháng 11 năm Mậu thân (1788), Nguyễn Huệ lên ngôi Hoàng đế
lấy đế hiệu là Quang Trung.
Vua Quang Trung phong Bùi phu nhân làm Chánh cung Hoàng hậu,
phong công chúa Ngọc Hân làm Bắc cung Hoàng hậu, phong con của
Chánh cung Hoàng hậu là Quang Toản làm Thái tử.
*
* *
Đêm ấy vua Quang Trung vào từ biệt Bắc cung Hoàng hậu để ngày mai
ra trận. Hoàng hậu Ngọc Hân nói:
- Hoàng thượng ra Bắc lần này, nghe thế giặc mạnh thiếp lấy làm lo lắm.
Vua Quang Trung cười lớn bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.