ngột khi anh ấy có các triệu chứng của MS vào năm 2005 ở tuổi 50. Vào thời
điểm đó, Richard là một quản trị viên cấp cao của bệnh viện, quản lý một chuỗi
viện dưỡng lão ở Texas và quản lý 140 nhân viên.
Lúc đó, Richard đã bác bỏ các triệu chứng của mình, xem đó là một sự chẩn
đoán sai lầm. Với chiều cao trên 1,8 mét, anh là một người đàn ông cao lớn. Anh
ấy luôn năng động, chơi golf thường xuyên, chạy bộ ba dặm mỗi ngày và đạp xe
đạp sáu dặm hoặc nhiều hơn một vài lần mỗi tuần. Một ngày mùa xuân nọ, khi
đang đạp xe cùng vợ, anh nhận thấy đùi mình bị tê liệt, nhưng anh đã bỏ qua nó.
Sau đó, vợ anh bắt đầu cảnh báo rằng anh dần trở nên ít hoạt động hơn. Vào một
buổi chiều thứ Bảy, khi Richard trở về từ một giải đấu golf tại nhà thờ, vợ anh
bảo rằng trông anh thất thểu như một gã say rượu, mặc dù không có một chút
rượu nào tại giải đấu. Tuy nhiên anh đã gạt điều đó qua một bên, cho đến khi cơn
co giật bắt đầu xuất hiện.
Hãy tưởng tượng người đàn ông to lớn này, đứng đầu một tổ chức lớn, té vật
xuống sàn nhà và cuộn tròn trong tư thế bào thai khi cơ thể run bần bật, cánh tay
trái của anh ấy co lại, rồi sau đó là cổ chân. Rất nhanh chóng, số lượng các cơn
co giật tăng từ một vài cơn mỗi ngày cho đến rất nhiều, đến mức anh không thể
đếm được. Richard nhớ lại một ngày cuối tuần khi anh có đến 132 cơn co giật.
Có những giờ anh bị co giật mỗi 6 phút một lần.
Richard đã đến gặp một vài bác sĩ giải phẫu thần kinh trong khu vực, tất cả
họ đều tiến hành các thử nghiệm cho anh nhưng không thể chẩn đoán ra bệnh.
Một trong những bác sĩ kê toa thuốc chống co giật, làm chậm số lần co giật trong
một thời gian, nhưng chúng nhanh chóng trở lại. Khi trở lại, các cơn co giật xuất
hiện một cách rõ ràng. Sau khi cơn co giật kết thúc, Richard đã mất ý thức một
thời gian. Anh không nhận thức được những gì người khác đang nói với anh. Anh
có thể lặp lại lời nói của ai đó, nhưng anh không hiểu ý của họ. Cứ như thể anh
đang ở trong một thế giới hoàn toàn khác. Cuối cùng, vào tháng 10 năm 2005,
anh và vợ đã đến phòng khám Mayo ở Minnesota, nơi mà bác sĩ phẫu thuật thần
kinh nhanh chóng chẩn đoán ra tình trạng bệnh MS của anh ấy.
Tình hình của Richard đã trở nên tồi tệ hơn, và tình hình của gia đình anh
cũng vậy. Anh bị sa thải khỏi công việc của mình tại bệnh viện vì ông chủ của
anh nói rằng anh ấy không còn đáng tin cậy và đã trở thành mối nguy hiểm tại