TẾ BÀO GỐC - BÍ MẬT CỦA SUỐI NGUỒN TƯƠI TRẺ - Trang 13

Vào thời điểm đó, Ryan đã 22 tuổi. Chứng loạn dưỡng cơ của thằng bé ngày

càng tồi tệ như những gì đã được dự đoán và cơ thể Ryan dường như đã “sụp đổ”
hoàn toàn. Thằng bé cần sử dụng các thanh kim loại để hỗ trợ cột sống và giúp
trọng lượng cơ thể không “đè bẹp” các cơ quan nội tạng. Họ đã làm một con dốc
trước nhà để Ryan có thể tự ra vào bằng xe lăn, nhưng khi đi xuống dốc quá
nhanh, đầu của thằng bé thường bị đập vào ngực. Ryan phải đợi cho đến khi có ai
đó đến giúp. Việc đáng lo ngại nhất của George và Sandra là tình trạng nhiễm
trùng phổi của Ryan. Thằng bé bị viêm phế quản 4 lần một năm, lần nào cũng
chuyển thành viêm phổi và phải nhập viện. Tại thời điểm đó, Ryan chỉ nặng 70
pound

[1]

. Và đáng buồn thay, cha mẹ thằng bé cũng biết rằng sau một vài tháng

nữa họ sẽ không còn Ryan nữa.

Vào lần đến Wichita kế tiếp, tôi đã gặp George, Sandra và chồng cô ấy, Curt,

để thảo luận về việc điều trị. Sandra rất quan tâm đến việc sử dụng tế bào gốc từ
người hiến tặng để điều trị cho Ryan. Nhưng làm sao để có những tế bào đó? Tôi
nói với cô ấy rằng chúng tôi sẽ sử dụng tế bào gốc từ dây rốn người hiến tặng đã
được kiểm tra nghiêm ngặt, nhưng cô ấy vẫn cảm thấy không an tâm. Các nhà
nghiên cứu cũng có mối lo lắng tương tự như cô ấy – việc tiêm tế bào của người
khác chắc chắn sẽ gây ra hiện tượng thải loại miễn dịch. Nhưng với các tế bào thu
nhận từ cuống rốn – một loại tế bào chưa trưởng thành và hệ thống miễn dịch sẽ
không từ chối nó – điều này về cơ bản là không đúng. Sau khi bàn bạc chi tiết,
chúng tôi quyết định sử dụng tế bào gốc từ máu kinh nguyệt của chị gái Ryan,
Lauren. Từ đó, chúng tôi đã nuôi cấy được 200 triệu tế bào. Ba tháng sau,
George, Ryan cùng người bạn thân nhất của thằng bé, Clint đã đến Costa Rica
cho lần điều trị đầu tiên.

Khi chụp hình X-quang cho Ryan, tôi thật sự hoảng hốt vì tình trạng rất xấu

của thằng bé. Khung cơ xương của Ryan hầu như không còn sợi cơ nào. George
và Clint chuyển Ryan lên giường bệnh.

Chúng tôi đã tiêm tế bào vào các vị trí khác nhau và với một liều cao ở vùng

cổ. Bác sĩ Solano biết rằng chúng tôi phải tiến hành thật chậm vì các mũi tiêm sẽ
rất đau. Khi bác sĩ Solano đưa kim vào, ông ấy tách các sợi cơ ra. Ryan không có
nhiều sợi cơ, vì vậy việc điều trị bị giới hạn bởi khả năng chịu đau của thằng bé.
Mỗi ngày, chúng tôi đều chụp 10 tấm hình X-quang cho đến khi cả 35 vial đã
được tiêm vào bắp cơ của thằng bé. Sau đó, Ryan trở về Wichita và chúng tôi chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.