TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 124

thay thế sự ăn năn tâm hồn bằng sự ăn năn tưởng tượng, cùng những lời lẽ
gợi lên ảo ảnh siêu nhiên đầy máu me thống khổ.

Họ gọi chúng là “tấm gương” của sự ăn năn chân thật, một tấm gương mà
đối với trí tưởng tượng của người thường, và thậm chí đôi khi của các bậc
học giả nữa, mang đến cho cuộc sống nỗi đau của địa ngục. Do đó, người ta
nói, sẽ không có ai phạm tội nữa. Họ hy vọng dùng nỗi sợ hãi để giữ linh
hồn khỏi phạm tội và tin rằng sẽ dùng nỗi sợ hãi để thay thế sự nổi loạn.
- Thế nhưng, họ thực sự sẽ không phạm tội à?
- Điều đó tùy thuộc quan niệm của con về sự phạm tội, Adso ạ. Thầy không
muốn có định kiến đối với những người dân xứ này, cái xứ mà thầy đã trải
qua vài năm sinh sống. Nhưng theo thầy, đạo đức khiêm tốn của dân Ý có
đặc tính tiêu biểu là kiêng phạm tội vì sợ hãi một thần tượng nào đó, mặc
dầu họ có thể đặt cho thần tượng đó một tên thánh. Họ sợ Thánh Sebastian
hay Thánh Antoine hơn Chúa.
Tôi nêu rõ: - Nhưng Berengar không phải người Ý!
- Thì có khác gì đâu? Thầy đang nói đến cái bầu không khí mà Giáo hội và
các luật lệ thuyết giảng đã tỏa tràn trên bán đảo này, và từ đây tràn đến
khắp nơi. Thậm chí nó đã tràn đến một tu viện đáng kính của các tu sĩ
thông thái như ở dây.
Tôi nhấn mạnh, vì duy nhất điều này mới thỏa mãn được tôi – Giá như họ
đừng phạm tội nhỉ! - Giả sử tu viện này là một thế giới đặc biệt, hẳn con đã
có câu trả lời.
- Nhưng phải chăng nó là một thế giới đặc biệt?
- Để có một tấm gương cho thế gian, thế gian cần có một hình thể - thầy
William kết luận.

Thầy là một người quá triết lý đối với tâm trí còn non trẻ của tôi.



Chú thích:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.