TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 155

gây chuyện thêm nữa. Tuy nhiên, đầu óc thầy bị ám ảnh bởi các tư tưởng
trả đũa, mà nếu không phát xuất từ lòng khao khát tìm kiếm sự thật thì
những ý tưởng này có vẻ ngoan cố và đáng trách.
Trước khi vào nhà ăn, chúng tôi tản bộ trong nhà dòng một lát nữa, mượn
trời đêm lạnh giá xua đi cơn buồn ngủ. Vài tu sĩ còn lại đi lại nơi đây để
tĩnh tâm. Từ nhà dòng nhìn ra khu vườn, chúng tôi thoáng thấy lão
Alinardo, vì cơ thể yếu đuối, nên thường ở ngoài trời với cây cỏ mỗi khi
không phải cầu nguyện trong nhà thờ. Huynh ấy dường như không cảm
thấy lạnh và đang ngồi ở vòm cổng ngoài.
Thầy William cất tiếng chào Huynh và người tu sĩ già nua vui mừng thấy
có người đến nói chuyện với mình. Thầy William nói:
- Một ngày yên lành nhỉ?
- Nhờ ơn trên.
- Thanh bình trên thiên đường, nhưng u ám dưới hạ giới. Huynh có thân
Venantius không?
- Venantius nào? - Rồi mắt Huynh loé lên. – À, cái cậu đã chết à? Con quái
vật đang đi rong trong thư viện….
- Quái vật gì?
- Con khổng quái từ biển đến… Bảy đầu mười sừng và trên mỗi sừng có
vương miện, và trên mỗi đầu có ba tên báng bổ. Con thú trông giống báo,
chân gấu, miệng sư tử… Tôi đã thấy nó.
- Huynh đã thấy nó ở đâu? Trong thư viện à?
- Thư viện hả? Sao lại ở đấy? Từ bao năm qua tôi không đến phòng thư tịch
và chưa bao giờ thấy thư viện. Chả ai đến thư viện. Tôi biết những người
đã lên thư viện…
- Ai? Malachi ư? Hay Begengar?
Cụ già cười gằn - Ồ không… Trước đó cơ. Quản thư viện tiền nhiệm của
Malachi, nhiều năm trước đây.
- Ai vậy?
- Tôi không nhớ, ông ấy chết khi Malachi hãy còn trẻ. Và người đến trước
thầy của Malachi, là người phụ tá quản thư viện trẻ, khi tôi còn thanh
niên… Nhưng tôi chưa bao giờ đặt chân lên thư viện. Cái Mê cung ấy…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.