TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 224

Umberto Eco

Tên của đóa hồng

Dịch giả: Đặng Thu Hương

ĐÊM

Adso đau khổ xưng tội với thầy William,

suy ngẫm về thân phận đàn bà

trong công cuộc tạo hóa.

Sau đó cậu phát hiện ra một tử thi.

Tôi tỉnh dậy thấy có người đang dấp nước lên mặt tôi. Đấy là thầy William,
tay cầm đèn. Thầy đã kê dưới đầu tôi một vật gì đó.
- Chuyện gì thế, Adso? Ban đêm con đi lang thang ăn cắp đồ lòng trong
nhà bếp à?
Tóm lại, thầy William thức dậy, tìm không thấy tôi bèn nghi tôi sắp thực
hiện một việc liều lĩnh nào đó trong Thư viện. Khi men theo nhà bếp về
phía Đại dinh, thầy thấy một bóng đen thoát ra khỏi cửa, chạy về phía vườn
rau (chính là cô gái đang bỏ trốn, có lẽ vì nàng nghe có người đến). Thầy
cố muốn biết đó là ai, liền chạy theo, nhưng bóng đen đã lao về phía bức
tường ngoài và biến dạng. Sau khi lục soát mọi nơi, thầy William vào nhà
bếp và thấy tôi đang ngất xỉu.
Vẫn còn hoảng sợ, tôi nói với thầy về cái bọc chứa quả tim và lúng búng
suy diễn thêm về một án mạng khác thì thầy phá lên cười:
- Adso ơi, ai lại có trái tim to như thế? Đó là tim bò. Hôm nay, họ có mổ
một con. Làm sao con có quả tim này?
Đến đây, lòng tràn đầy ăn năn và sợ hãi, tôi òa lên khóc và xin thầy làm
phép xưng tội. Thầy nhận lời và tôi thú hết, không giấu gì cả.
Thầy William lắng nghe tôi xưng tội từ đầu đến đuôi, lộ vẻ khoan dung.
Khi tôi thú xong, thầy nghiêm nghị bảo:
- Adso, quả thật con đã phạm tội ngược lại điều răn cấm giao hợp, và cũng
ngược lại với bổn phận của một tu sinh. Con chỉ có một lý do để bào chữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.