TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 373

qua vào bức tranh quen thuộc với con, vì con đã đọc câu chuyện trong giấc
mơ ở đâu đó, hay con được nghe kể trong trường, trong chủng viện khi còn
nhỏ. Đó là “Bữa tiệc của Cyprian”[1].
Tôi ngỡ ngàng trong giây lát rồi chợt nhớ ra. Thầy nói đúng! Có lẽ tôi đã
quên tựa câu chuyện, nhưng có tu sĩ chững chạc hay tu sinh ngang ngạnh
nào lại không cười vì những hư ảnh khác nhau trong câu chuyện bằng văn
xuôi hay văn vần này. Mặc dù các thầy tu nghiêm khắc ghét cay ghét đắng
và cấm đọc tác phẩm này, không có một chủng viện nào mà tu sĩ không
thầm thì kể chuyện đó cho nhau nghe, nó đã được rút gọn và viết lại theo
nhiều kiểu khác nhau, vài người còn thành kính sao chép lại, bảo rằng đằng
sau tấm mạng khôi hài đó của câu chuyện có ẩn giấu những bài học luân lý
bí mật, những người khác thì khuyến khích lưu hành nó vì cho rằng qua
những hình ảnh giễu cợt trong đó, các tu sinh trẻ có thể dễ nhớ những đoạn
thánh sử hơn. Một đoạn thơ đã được viết cho Giáo Hoàng John VIII, với lời
đề tặng: “Tôi thích bông đùa, thưa Giáo hoàng John, hãy chấp nhận tôi
trong lời bông đùa này. Và nếu Ngài muốn, Ngài cũng có thể cười”. Người
ta còn nói Vua Charles Sói đầu [2] đã chuyển thể nó thành kịch dưới dạng
một huyền thoại hài hước bằng văn vần để giải trí cho các vị chức sắc trong
nhà thờ tới dự tiệc.
Các thầy tôi đã chửi mắng vô kể, khi tôi cùng các bạn đồng môn đọc các
đoạn trong truyện đó! Tôi nhớ có một thầy tu già ở Melk thường bảo một
người đạo đức như Thánh Cyprian không thể viết một câu chuyện thô tục,
phạm thần phạm thánh, nhại lại Thánh kinh như thế, đó là chuyện của một
tên vô thần hay một thằng hề chớ đâu phải chuyện của Thánh viết… Tôi đã
quên mất những chuyện đùa trẻ thơ đó bao nhiêu năm nay rồi. Tại sao hôm
nay “Bữa tiệc” lại hiện lên trong giấc mơ của tôi rõ ràng đến thế? Trước
đây tôi luôn luôn nghĩ rằng giấc mơ là những thông điệp thiêng liêng, hay
tệ hơn nữa cũng là những điều vớ vẩn lặp lại từ tiềm thức, khi ta ngủ, về
các sự kiện đã xảy ra trong ngày. Bây giờ tôi mới biết người ta cũng có thể
mơ thấy sách vở, và do đó, mơ thấy những giấc mơ.
Thầy William bảo: - Giá thầy là Artemidorus để giảng giải thật đúng giấc
mơ của con. Nhưng thầy nghĩ: dù không có tài học của Artemidorus đi nữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.