TÊN CỦA ĐÓA HỒNG - Trang 372

Umberto Eco

Tên của đóa hồng

Dịch giả: Đặng Thu Hương

SAU KINH XẾ SÁNG

William giải thích giấc mơ của Adso

Tôi bàng hoàng đi qua cổng chính và thấy một đám đông ở đấy. Các Sư
Huynh dòng Francisco sắp ra đi, và thầy William đã xuống chia tay họ.
Tôi cũng đến tạm biệt họ. Đoạn tôi hỏi thầy khi nào những người kia cùng
với các phạm nhân sẽ lên đường. Thầy bảo họ đã đi cách đây nửa tiếng, khi
chúng tôi đang ở trong hầm kho tàng, hay có lẽ khi tôi đang mơ.
Tôi hoảng hốt một lúc, rồi bình tâm lại. Thế tốt hơn. Tôi không chỉ chịu
đựng nổi cảnh tượng những người phạm tội bị lôi đi xa và mãi mãi, tôi
muốn nói đến tên quản hầm và Salvatore xấu xa… Và dĩ nhiên, tôi cũng
muốn ám chỉ cô gái. Hơn nữa, giấc mơ đã làm tôi hoảng loạn nên cảm xúc
như bị tê dại đi.
Khi đoàn lữ hành của các tu sĩ Khất thực đi ra cổng để rời tu viện, thầy trò
tôi đứng trước cửa nhà thờ, lòng buồn rười rượi vì nhiều lý do khác nhau.
Tôi quyết kể thầy nghe giấc mơ vừa qua. Mặc dù hư ảnh đó lộn xộn và
nhiều màu nhiều vẻ, nhưng lạ lùng thay, tôi nhớ rất rõ từng hình ảnh, từng
hành động, từng lời nói trong giấc mơ đó. Tôi kể hết không sót một chi tiết,
vi tôi biết giấc mơ thường là những thông điệp huyền nhiệm, từ đó người ta
có thể đọc được những lời tiên tri rõ ràng.
Thầy William lặng lẽ nghe tôi, rồi hỏi:
- Con có biết con đã mơ thấy gì không?
Tôi hoang mang đáp:
- Đúng như con đã kể…
- Đương nhiên, thầy hiểu. Nhưng con có biết phần lớn điều con kể đã được
viết ra không? Con đã thêm những con người và sự kiện trong những ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.