TÊN SÁT NHÂN MERCEDES - Trang 40

9

◄○►

L

ại về nhà. Chân tê mỏi, đầu ngập tràn không khí trong lành, miệng

cảm giác như tờ báo lót lồng chim, nhưng óc bừng bừng vì caffeine.

Ông truy cập vào trang báo của thành phố và tìm kiếm vài bài báo về

vụ thảm sát ở City Center. Thứ ông muốn tìm không có trong bài đầu tiên,
được đăng với dòng tít giật gân ngày 11 tháng Tư năm 2009, hoặc bài dài
hơn trong số báo Chủ nhật, ngày 12 tháng Tư. Nó xuất hiện trong tờ báo
ngày thứ Hai: một bức ảnh chụp vô lăng của chiếc xe chết chóc bị bỏ lại.
Dòng chú thích đầy căm phẫn: HẮN NGHĨ ĐÂY LÀ TRÒ VUI. Ở giữa
vòng vô lăng, dán đè lên biểu tượng Mercedes, là một hình mặt cười màu
vàng. Loại mang kính đen và cười nhe răng.

Cảnh sát đã rất tức giận khi thấy bức ảnh đó, vì các thanh tra phụ trách

vụ án - Hodges và Huntley - đã yêu cầu giới truyền thông không đăng hình
biểu tượng mặt cười. Tay tổng biên tập, Hodges còn nhớ, đã nhũn nhặn xin
lỗi. Do truyền đạt sai ý, hắn nói. Sẽ không lặp lại nữa. Hứa đấy. Danh dự
của Hướng đạo sinh.

“Sai cái cục cứt ấy,” ông nhớ Pete đã nổi đóa. “Chúng có được bức

ảnh đó thì khác gì có mấy liều steroid bơm kích cho số lượng ấn bản èo uột,
thế là chúng dùng béng luôn thôi.”

Hodges phóng to bức ảnh trong bài báo cho đến khi khuôn mặt vàng

nhăn nhó lấp đầy màn hình máy tính. Dấu ấn của quỷ, ông thầm nghĩ,
phong cách thế kỷ hai mốt.

Lần này số điện thoại mà ông bấm quay số nhanh không phải bộ phận

lễ tân sở cảnh sát mà là số di động của Pete. Tay cộng sự cũ của ông bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.