TÊN SÁT NHÂN MERCEDES - Trang 95

2

◄○►

T

rứng cuốc cuối cùng của ngày, hắn lượn qua ngôi nhà trên đường

Teaberry nơi Jerome Robinson, thằng nhóc giúp việc của Hodges, sống
cùng bố mẹ và em gái. Jerome Robinson cũng đeo đẳng Brady. Robinson
đẹp trai, nó làm việc cho lão cớm về vườn, và cuối tuần này nó cũng đi
chơi với những đứa con gái khác nhau. Tất cả đều xinh đẹp. Một số thậm
chí còn là gái da trắng. Như thế là không được. Thế là trái với tự nhiên.
“Này!” Robinson gọi to. “Anh bán kem ơi! Chờ chút!”

Gã trai chạy băng qua thảm cỏ với con chó, một con chó săn Ireland to

đùng, bám theo sát gót. Đuổi theo sau là con em gái, khoảng chín tuổi.
“Mua cho em kem sô cô la, Jerry?” con bé kêu lên. “Đi mà!” Nó lại còn có
một cái tên của trẻ con da trắng nữa. Jerome.

Jerry. Thật là hỗn xược. Sao nó không tên là Traymore cho xong?

Hoặc Devon? Hay Leroy? Tại sao tên nó không là Kunta Kinte khốn kiếp
đi?

Đôi chân không tất của Jerome nhét trong đôi giày lười, mắt cá chân

thằng này còn nguyên màu xanh vì vừa cắt cỏ ở nhà lão cớm về hưu. Nó có
nụ cười rạng rỡ trên cái mặt đẹp trai không cãi vào đâu được, và khi nó phô
nụ cười đó ra trong những buổi hẹn hò cuối tuần, Brady cược rằng lũ con
gái kia chắc phải trút bỏ quần áo mà giơ tay ra. Lại đây nào, Jerry.

Bản thân Brady chưa bao giờ biết con gái là gì.
“Bán buôn thế nào, ông anh?” Jerome hỏi.
Brady, lúc này đã rời khỏi vô lăng và ra đứng ở cửa sổ phục vụ, cười

nhăn nhở. “Ổn lắm. Hết giờ làm đến nơi rồi, và điều đó luôn làm tôi thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.