TÊN SÁT NHÂN MERCEDES - Trang 97

Bà Trelawney không có bạn bè gì. Cũng chẳng có chồng nốt. Chỉ có

bà mẹ già đau yếu. Điều đó khiến mụ ta trở thành con mồi dễ xơi, nhất là
sau khi lũ cớm bắt đầu hành mụ ta lên xuống. Còn sao chứ, chúng đã làm
nửa phần công việc của Brady thay cho hắn. Phần còn lại hắn tự mình làm
lấy, hầu như ngay trước mũi con mụ khọm già ấy.

“Của cậu đây,” Brady vừa nói vừa chìa cho Jerome phần kem mà hắn

ước giá kể tẩm đầy thạch tín. Hoặc có thể là thuốc diệt chuột. Tọng cho
chúng đầy thứ đó và thế là bọn chúng sẽ hộc máu ra đằng mắt đằng tai đằng
miệng. Đấy là chưa kể cả lỗ hậu môn nữa. Hắn tưởng tượng cảnh tất cả lũ
trẻ khu West Side đánh rơi hết cặp sách cùng điện thoại di động quý giá của
chúng trong khi máu trào ra ồng ộc từ mọi lỗ khiếu. Đó hẳn sẽ là một bộ
phim thảm họa cực kỳ!

Jerome đưa cho hắn một tờ mười đô, và cùng với tiền thừa, Brady đưa

thêm một chiếc bánh quy cho chó. “Cho Odell,” hắn nói.

“Cảm ơn chú ạ!” Barbara reo lên và liếm cây kem ốc quế sô cô la.

“Ngon quá!”

“Chúc ngon miệng, bé cưng.”
Hắn lái chiếc xe Mr. Tastey, và hắn cũng thường xuyên lái một chiếc

VW Cyber Patrol khi ra ngoài làm dịch vụ, nhưng công việc thực sự của
hắn mùa hè này là Thanh tra K. William Hodges (đã nghỉ hưu). Và bảo
đảm là Thanh tra Hodges (đã nghỉ hưu) dùng khẩu súng đó.

Brady quay xe trở về Nhà máy kem Loeb’s để giao xe và thay quần áo

bình thường. Hắn giữ đúng tốc độ cho phép trong cả chặng đường.

Cẩn tắc vô ưu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.