THÁC LŨ - Trang 239

Một người đàn ông, tuổi khoảng giữa sáu mươi, với mái tóc và hàm

râu đã bạc, chìa ra một phù hiệu và thẻ căn cước boc da. Ông ta mặc quần
short trắng, một sơ mi lụa in hình chim cò và mang xăng-đan. “Thượng cấp
của tôi phái tôi đến đây để đưa các ông đến phi trường. Một máy bay đang
chờ đưa các ông về Washington”.

“Chẳng phải ông hơi già để chơi trò nhân viên tình báo sao ?”

Giordino nói, vừa xem xét tấm thẻ căn cước của người lạ mặt.

“Những người có tuổi nhiều năng lực chúng tôi thường không bị chú

ý khi đi qua những nơi mà bọn trẻ các ông không thể đấy”.

“Đường nào dẫn tới xe hơi của ông ?” Pitt hỏi như lúc nói chuyện

bình thường.

Vị công dân lớn tuổi chỉ về phía một xe van nhỏ hiệu Toyota sơn đủ

màu theo kiểu xe taxi địa phương. "Xe của các ông đang đợi”.

“Tôi không ngờ CIA đã cắt ngân sách của các ông ghê gớm đến thế”,

Giordino châm chọc.

“Chúng tôi vẫn làm được việc với những gì chúng tôi hiện có”.
Họ lên xe và hai mươi phút sau đã ngồi trong một máy bay phản lực

quân sự chở hàng. Lúc máy bay lăn bánh trên đường băng của căn cứ không
quân trên Đảo Guam, Pitt nhìn ra cửa sổ và trông thấy người nhân viên có
tuổi đang đứng dựa lưng vào chiếc taxi như để chắc chắn Pitt và Giordino
đã rời khỏi đảo. Thêm một phút nữa, họ đã bay trên hòn đảo được xem là
đảo thiên đường của Thái Bình Dương với những núi lửa của nó và những
rừng thác nước, những bãi biển cát trắng dài nhiều ki-lô- mét với những
hàng dừa đu đưa trong gió. Có rất nhiều người Nhật trong những khách sạn
và trên những bãi biển của Đảo Guam, nhưng lại có ít người Mỹ. Anh tiếp
tục nhìn xuống dưới trong lúc máy bay băng qua vùng nước màu ngọc lam
bên trong vỉa đá ngầm bao quanh hòn đảo và dẫn ra biển.

Trong lúc Giordino lơ mơ ngủ, Pitt chuyển ý nghĩ sang chiếc tàu

United States. Nó đang ở một nơi nào đó trên biển bên dưới anh. Có một
điều gì đó thật khủng khiếp trong những chuyện này, một thảm họa ghê
gớm chỉ một người duy nhất trên đời này có thể ngăn chận, nhưng Pitt biết
một cách chắc chắn là không thứ gì - có lẽ ngoài cái chết vào một lúc nào
đó không biết trước - có thể làm lệch hướng mục đích của Qin Shang.

Thế giới này có thể là một nơi hiếm hoi những nhà chính trị lương

thiện, loài trâu lông trắng, những dòng sông không bị ô nhiễm, những vị
thánh và những phép lạ, nhưng không thiếu những kẻ hung ác, sa dọa. Một
số, như bọn giết người hàng loạt, có thể sát hại hai mươi hoặc một trăm nạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.