THÁC LŨ - Trang 263

Đó là một tín hiệu dễ nhận thấy báo cho anh biết có điều gì đó bất

thường đã xảy ra ở đây.

Hệ thống an ninh của Pitt được thiết kế và bố trí bởi một người bạn và

một nhân viên tình báo thuộc loại giỏi nhất trong ngành. Không ai khác nếu
không phải là một tay có kỹ năng chuyên nghiệp có thể khám phá mật mã
và vô hiệu hóa nó. Anh đưa mắt nhìn khắp khu đất trống trải và nhận ra cái
bóng lờ mờ của một chiếc xe van cách đó khoảng năm chục mét dưới ánh
sáng phản chiếu từ thành phố qua dòng sông Potomac. Pitt không cần phải
có những năng lực siêu phàm cũng biết có kẻ nào đó hoặc một nhóm nào đó
đã đột nhập nhà chứa máy bay và đang đợi để đón tiếp anh bên trong.

“Tên cậu là gì ?” Pitt hỏi người tài xế.
“Sam Greenberg”.
“Sam, cậu đang sử dụng điện thoại vệ tinh phải không ?”
“Vâng, thưa ông, đúng thế”, Greenberg trả lời.
“Cậu hãy gọi cho Đô đốc Sandecker và báo cho ông ấy biết tôi có

những vị khách không mời và xin ông ấy gửi đến một lực lượng an ninh
càng nhanh càng tốt”.

Greenberg còn trẻ, chưa quá hai mươi tuổi, là một sinh viên đang theo

đuổi ngành hải dương học tại một đại học địa phương, vừa kiếm thêm tiền
dưới một chương trình giáo dục hàng hải của NUMA do Đô đốc Sandecker
thành lập. “Tôi có cần gọi cảnh sát không ?”

Cậu bé lanh lợi thật, Pitt nghĩ, cậu ta nhanh chóng nắm bắt tình thế.

"Không phải vấn đề của cảnh sát địa phương. Hãy gọi ngay sau khi cậu ra
khỏi khu vực nhà chứa máy bay. Ông đô đốc sẽ hiểu tình hình”.

“Nhưng ông chỉ có một mình ?” anh chàng sinh viên hỏi lúc
Pitt xuống xe và lấy cái túi du lịch bằng vải len thô trên băng ghế sau.
Pitt nhìn chàng thanh niên và mỉm cười. “Một chủ nhà tốt luôn làm

vui lòng những người khách của mình mà”. Anh đứng đợi cho đến khi ánh
sáng những bóng đèn sau đuôi xe của NUMA mờ dần trong đám mây bụi
bám theo cản sau chiếc xe. Anh dừng lại để mở khóa kéo cái túi xách bằng
vải len và lấy ra khẩu Colt 45 cũ trước khi nhớ ra chẳng còn viên đạn nào
sau khi Julia Lee đã bắn hết băng đạn vào chiếc máy bay siêu nhẹ trên Hồ
Orion.

“Trống trơn !” anh nói qua kẽ răng. Lúc đứng một mình trong đêm,

anh bắt đầu tự hỏi liệu đầu óc anh đã thường xuyên có vấn đề chưa. Không
còn việc gì phải làm ngoài chuyện im lặng hành động và thản nhiên đi vào
nhà chứa máy bay như thể anh chẳng ngờ vực điều gì, sau đó tìm cách tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.