THÁC LŨ - Trang 268

Pitt cần phải di chuyển khi anh chiếm được ưu thế, và di chuyển càng

nhanh càng tốt trước khi gã sát thủ còn lại nhận biết vị trí của anh. Pitt
không cần lén lút. Tốc độ là yếu tố định đoạt. Anh bò quanh trước đầu
những chiếc xe về phía cánh cửa vào, áp sát mặt sàn và lợi dụng những
bánh xe làm vật cản che giấu những động tác của anh thoát khỏi tầm quan
sát của cặp kính nhìn ban đêm đang rà soát mặt sàn. Anh đã tới cánh cửa
mở ra và lăn xuống phía sau một chiếc xe đúng lúc những đầu đạn bay qua
khoảng trống của cánh cửa ra ngoài, vào bóng đêm. Rồi Pitt bò dọc vách
tường nhà chứa máy bay cho tới khi anh có thể nằm rúc vào bánh xe của
chiếc Mercedes-Benz 540-K đời 1939.

Việc di chuyển thật liều lĩnh và bất cẩn, nhưng anh chỉ phải trả một

cái giá không đáng kể. Pitt có thể cảm nhận máu chảy ra thành dòng từ cánh
tay trái phía ngoài, nơi một đầu đạn sượt qua lớp thịt ngoài da. Nếu gã sát
thủ còn lại có thêm năm giây- để đoán ra ý định của Pitt, hắn sẽ không bao
giờ lao về phía cánh cửa với niềm tin chắc chắn con mồi của hắn đã tìm
cách trốn thoát khỏi nhà chứa máy bay.

Pitt nghe tiếng động nhẹ của đế giày cao su mềm chạm trên sàn bê

tông. Rồi một bóng người trong bộ đồ đen từ đỉnh đầu tới bàn chân hiện ra
trong khung cửa, nổi bật trong thứ ánh sáng lờ mờ bên ngoài hắt xuống từ
trụ điện. Tất cả đều đúng trong tình yêu và chiến tranh, Pitt nghĩ, trong lúc
anh siết cò súng và loại bỏ tên sát nhân với một ánh chớp của khẩu súng sắn
xuyên qua lưng, dưới vai phải hắn.

Hai cánh tay bay lên và ra ngoài, khẩu súng máy tự động của hắn lăn

lông lốc về phía lối đi trước nhà chứa máy bay. Tên sát nhân đứng đó một
lúc, giật cặp kính nhìn ban đêm ra và chậm rãi quay lại. Hắn nhìn với ánh
mắt không tin vào gương mặt Pitt, trong lúc kẻ bị săn đến gần kẻ đi săn và
nhìn thấy họng khẩu súng săn độc ác đang xỉa vào ngực hắn. Bị sốc khi
nhận ra cái chết ngớ ngẩn của mình, ý thức sự chết sẽ đến chỉ trong vài giây
có vẻ làm hắn giận dữ hơn sợ hãi. Vẻ cay đắng, sửng sốt lộ ra trong cặp mắt
hắn lúc đó làm Pitt rùng mình. Đó không phải là ánh mắt của một kẻ sợ
chết, đó là ánh mắt tuyệt vọng của một kẻ thất bại trong nhiệm vụ. Hắn
loạng choạng đến gần Pitt với một động tác bám víu vô ích, cặp môi hơi lộ
ra qua một khe hở của cái nón trùm đầu màu đen che giấu một tiếng gầm gừ
lốm đốm máu.

Pitt không ghim thêm một viên đạn nào vào thân thể gã sát nhân. Anh

cũng không dùng khẩu súng của mình như một cây dùi cui. Anh bước tới,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.