THÁC LŨ - Trang 269

vung một bàn chân ra đá vào hai ống chân hắn từ phía dưới và ném hắn
nặng nề đổ xuống nền đất.

Nhặt khẩu súng của gã sát thủ lên, Pitt không nhận ra ngay đó là một

sản phẩm của Trung Quốc, nhưng anh bị ấn tượng vì những cách tân của
nó: một khung nhựa quang điện tích phân, một ổ đạn năm chục viên và
nòng súng xẻ rãnh với kính nhắm viễn vọng dành cho loại đầu đạn liên
thanh. Đó là loại súng cầm tay của thế kỷ hăm mốt.

Anh vào lại nhà chứa máy bay và bật sáng đèn. Thật lạ lùng, bất chấp

sự thử thách kinh khủng, Pitt không mảy may xúc động. Anh đi dọc theo
cánh gà ngăn cách những chiếc xe cho tới khi đứng lại dưới ban công căn
hộ của mình. Rồi anh nhìn xuống cái xác của tên sát nhân bị anh giết đầu
tiên. Gã đồng phạm với kẻ bị anh bắn hạ chỗ cánh cửa chết chẳng khác gì
một con chuột trong cái bẫy kẹp. Một trong những viên đạn của Pitt đã trật,
nhưng viên còn lại đã thổi bay đỉnh đầu tên sát nhân. Không phải cảnh
tượng người ta nên nhớ lúc ngồi tại bàn ăn.

Mệt mỏi, Pitt leo lên một cầu thang kim loại hình tròn và đi vào căn

hộ của anh. Thật vô nghĩa khi gọi cho 911. Anh chờ đợi cảnh sát liên bang
đến ngăn chận con đường đất vào bất cứ giờ phút nào. Anh cẩn thận rửa
một cái ly với nước, vẫy cho thật khô và lật úp nó trong một cái bát đựng
muối. Rồi anh thêm nước đá bào, một lát trái quít và hai ngụm rượu từ chai
tequila Don Julia nắp bạc. Thư giãn trong chiếc trường kỷ bọc da, anh nhấm
nháp thức uống như một người Ả Rập du cư bị cơn khát dày vò, loạng
choạng đi về phía một ốc đảo trong sa mạc.

Năm phút sau, và sau ly tequila thứ nhì, Đô đốc Sandecker đến với

một toán cảnh sát liên bang. Pitt xuống nhà chứa máy bay để đón họ với ly
rượu trên tay. “Chào buổi sáng, thưa Đô đốc, luôn hạnh phúc khi gặp ông”.

Ông Sandecker lẩm bẩm gì đó rồi gật đầu về phía cái xác dưới căn hộ.

“Cậu thực sự phải học cách làm quen với chuyện này”, giọng nói có vẻ
châm chọc, nhưng rõ ràng trong mắt ông không giấu được vẻ quan tâm.

Pitt mỉm cười, vừa nhún vai. “Thế giới cần có những tên sát nhân

cũng như nó phải có những ung nhọt xã hội”.

Ông Sandecker chú ý đến vết máu trên cánh tay Pitt. “Cậu bị thương

?”

“Chỉ cần một miếng băng dán thôi mà”.
“Thử tìm hiểu vụ này xem”, ông Sandecker nói, mọi nghi thức mở

đầu đều kết thúc. “Chúng từ đâu đến ?”

“Tôi chưa có đầu mối. Chúng đã chực sẵn lúc tôi về”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.