THÁC LŨ - Trang 371

thăng bằng, anh nhanh chóng bơi qua con kênh về phía có ánh sáng lung
linh trên mặt nước trước tòa nhà. Bùn trên đáy con kênh, bên dưới anh
trông tối tăm và khắc nghiệt, nhưng nước thì ấm như một trong bồn tắm.
Pitt bơi hùng hục, hai cánh tay nhoài về phía trước tạo thành một chữ V để
giảm sức cản của nước, quẫy hai bàn chân và chân vịt lặn mạnh và nhanh
tối đa mà hai chân anh có thể cho phép.

Một thợ lặn từng trải có thể cảm nhận khối nước chung quanh như

một động vật cảm nhận được sự thay đổi thời tiết, hoặc sự có mặt của một
con thú ăn mồi sống. Thứ nước lợ trong kênh ấm và tỏ ra thân thiện với
cảm giác, hoàn toàn không giống vẻ nham hiểm và độc ác như dưới đáy Hồ
Orion lặnh lẽo. Nỗi lo sợ duy nhất của anh lúc này là một đứa trong bọn gác
có thể nhìn ra ngoài con kênh và nhận ra những bong bóng nước do anh gây
ra, một khả năng anh không nghĩ có thể xảy ra vì chúng đang bận rộn chuẩn
bị tấn công chiếc xuồng-nhà và không có thì giờ quan sát mặt nước bên trên
Pitt, dù chỉ trong nửa giây.

Ánh sáng trở nên chói lọi hơn ở dưới nước lúc anh đến gần nguồn của

nó. Chẳng mấy chốc, cái bóng của chiếc xe nệm đã lù lù hiện ra trước mặt
anh. Anh tin chắc nó đã được chất lên những thứ cần thiết và bọn gác đang
lên xe để lao đi tấn công. Chỉ thiếu tiếng động để anh nhận ra động cơ chiếc
xe chưa được khởi động. Anh bơi nhanh hơn, cương quyết chận đứng chiếc
xe trước khi nó rời khỏi cầu tàu.

Từ vị trí thuận lợi của mình trên dòng kênh, Giordino bắt đầu lo lắng,

tự hỏi liệu Pitt có đến chỗ chiếc xe nệm đúng lúc không. Anh tự nguyền rủa
mình đã không nỗ lực nhiều hơn trong lúc quay về để họ có thể đến nơi sớm
hơn. Nhưng anh làm sao có thể biết chúng đang chuẩn bị bằng cách nào để
tấn công chiếc xuồng-nhà trước khi trời sáng ? Giordino tiếp tục nấp trong
bóng tối và chèo chiếc xuồng nhỏ thật chậm, như thế sẽ không có một động
tác đột ngột nào bị bọn gác trên bờ sông đối diện phát hiện. “Làm đi !”,
Giordino thì thầm như thể Pitt có thể nghe được hơi thở của anh. “Làm đi
mà !”

Pitt nhận ra một cảm giác tê cóng vì vận động quá độ đang thành hình

trong hai cánh tay và chân anh, hai buồng phổi phập phồng vì mệt. Anh tập
trung tất cả sức mạnh cho một hành động cuối cùng, nỗ lực lần chót trước
khi thân thể rệu rã của anh từ chối những mệnh lệnh anh dành cho nó. Pitt
không thể tin anh đang tự giết mình để cứu một con chó mà anh nghĩ sẽ bị
lũ ruồi tse-tse hút máu tha hồ cắn xé vì chứng bệnh ngủ kinh niên của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.