THÁC LŨ - Trang 373

một chiếc trực thăng. Lửa tràn ra những cửa sổ của tòa nhà tổng hành dinh.
Tiếng nổ lan ra trên mặt nước của dòng kênh táp vào mặt Giordino như một
cú tát từ bàn tay đeo găng của một võ sĩ quyền anh. Một vạt lửa lớn do
nhiên liệu bị đốt cháy phủ trùm chiếc xe nệm, và lúc nó rơi ra xa làm vạt
lửa văng tung tóe vào bóng đêm, những phần bén lửa còn lại của chiếc xe
chìm vào trong nước của con kênh giữa những tiếng rít của hơi nước, và
khói đen cuồn cuộn bốc lên rồi mất hút trong bầu trời tối tăm.

Trong cơn sợ hãi một lúc một tăng, Giordino điên cuồng chèo chiếc

xuồng con về phía đống đổ nát. Lúc tới vành ngoài của những mảnh vụn
còn cháy dở, anh đeo bình khí lặn vào và lăn mình xuống dòng kênh. Được
soi sáng bởi một biển lửa trên một khối nước phía dưới có một màu sắc u
ám kỳ dị, ma quái và đầy đe dọa. Với một tâm trạng mông muội thật lạ lùng
cố kìm nén, anh lùng sục giữa đám mảnh vụn còn sót lại của chiếc xe nệm,
xé đứt những mảnh lòng thòng của cái phao cao su đã rách tả tơi và lặn
xuống bên dưới. Anh vẫn còn bàng hoàng vì cơn sốc lúc tuyệt vọng cố tìm
cái xác của bạn mình. Anh lùng kiếm trong đám hỗn loạn Pitt đã tạo ra, và
hai bàn tay anh đụng vào phần còn lại của một người đàn ông bị lột hết
quần áo, chỉ là một súc thịt không có lòng ruột và hai chân. Một con mắt
màu đen, trợn trừng và vô hồn, đó là tất cả những gì giúp anh nhận ra cái
xác không phải là Pitt.

Anh cố xua đuổi nỗi sợ hãi khiến anh muốn đổ bệnh khi tự nhủ không

ai có thể sống sót trước sự hủy diệt này. Nhưng anh vẫn tiếp tục tìm kiếm -
với hy vọng mong manh - một dấu hiệu gì đó của một cơ thể sống. Chúa ơi,
cậu ta đang ở đâu. Giordino gào thét trong đầu. Anh bắt đầu cảm thấy
xương cốt rệu rã và hầu như đã sẵn sàng bỏ cuộc. Trong lúc tuyệt vọng, anh
chợt nhìn thấy một vật từ khối nước bùn sình tối tăm từ bên dưới anh hiện
ra và chộp cứng cổ chân anh. Một cảm giác lạnh buốt lan khắp toàn thân
khi anh nhận ra đó là bàn tay một người còn sống. Khi quay đầu nhìn xuống
và thấy một gương mặt đang cười đểu với anh, cặp mắt màu xanh lục mở
lớn để nhìn qua làn nước lờ mờ, máu chảy ra từ hai lỗ mũi hòa tan trong
nước.

Như được vực dậy từ cái chết, cặp môi Pitt mím chặt lại rồi bẹt ra

thành một nụ cười, bộ áo lặn của anh rách tả tơi và chiếc mặt nạ lặn đã rơi
khỏi đầu anh, nhưng anh vẫn còn sống. Anh đưa bàn tay chỉ lên trên, buông
bàn tay kia khỏi cổ chân Giordino và quẫy chân lao lên mặt nước cách
Giordino khoảng một mét rưỡi. Họ trồi lên mặt nước cùng một lúc.
Giordino ghì chặt quanh vai Pitt trong vòng tay của một con gấu kếch sù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.