THÁC LŨ - Trang 400

nào được làm bởi một bác sĩ giải phẫu có thể che giấu sự việc hắn đã qua
khỏi lứa tuổi năm mươi. Hắn ăn mặc theo thời trang Hollywood.

Hắn bước thẳng tới Julia, vươn tay ra túm một nắm tóc và kéo đầu cô

ra sau lưng cho tới khi gương mặt cô song song với trần nhà. “Tên tao là
Jack Loo”, hắn nói, lạnh như băng giá. “Mày thuộc về tao”.

“Tôi không thuộc về ai cả”, Julia hổn hển qua đôi môi vặn vẹo vì cơn

đau bất chợt.

“Không phải thế", Wong nói. “Lệnh của ngài Qin Shang là giết cô ta

ngay. Nhưng ông Loa có một đề nghị và tôi không thể từ chối. Để có một
món tiền lớn, tôi đã bán cô cho ông ấy”.

“Chúng mày là một lũ súc vật bệnh hoạn”, Julia trừng mắt nhìn hắn,

vẻ sợ hãi bắt đầu lan ra trong mắt cô.

“Đừng lăng mạ tôi”, Wong nói như bị tổn thương. “Tương lai của cô

nằm trong tay Hội Tam Hoàng, cô có thể bảo đó là những cộng sự ác ôn của
Tập đoàn Hàng hải Qin Shang. Chúng tôi vận chuyển lậu và bán, họ mua,
gồm ma túy, người ngoại quốc hoặc vũ khí. Đổi lại, ông Loo, sĩ quan điều
hành của họ và những cộng sự của ông ấy cung cấp cho ngài Qin Shang
những chiếc xe, du thuyền sang trọng được đánh cắp và những người tiêu
thụ hàng hóa kỹ thuật cao, tiền giả, thẻ tín dụng và các tài liệu của chính
phủ để mang về Trung Quốc bằng đường thủy”.

“Một cuộc thu xếp hai bên cùng có lợi”, Loo nói, vặn tóc Julia thật

thô bạo cho đến khi cô thét lên. Rồi hắn vỗ mông cô thật mạnh và bắt đầu
tháo xích. “Mày và tao sẽ tham dự một chuyến đi dài và thú vị trong chiếc
limousine của tao. Khi đến New Orleans, chúng ta sẽ quan hệ rất thân mật
đấy”.

“Mày sẽ phải trả giá”, Julia thì thào lúc cô bị kéo qua cánh cửa, hai cổ

tay và cổ chân đã được tháo cùm. Không thể đứng vững, cô loạng choạng
ngã vào hai cánh tay gã Loo. “Tao là một nhân viên của chính phủ Hoa Kỳ,
hãy giết tao đi và họ sẽ không bao giờ để yên cho tới khi chúng mày bị đưa
ra pháp luật”.

Wong cười khùng khục trong cổ họng trước lời đe dọa. “Cô chẳng có

ai ngoài bản thân cô để than trách hoàn cảnh tuyệt vọng của mình. Ngài Qin
Shang đã phái một lực lượng không ít hơn con số hai mươi người để bám
theo cô và ông Pitt cùng với mục đích giết chết cả hai. Họ mất dấu các
người và chắc chắn không bao giờ đợi cô bước qua ngưỡng cửa của chúng
tôi”.

“Tao đã dại dột”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.