THÁC LŨ - Trang 524

Pitt nhìn cô qua đôi mắt mệt mỏi của anh và bất chợt nghĩ ra điều gì.

“Em không ăn à ?” anh hỏi.

Cô lắc đầu. “Em đã ăn chút đỉnh trong bếp lúc sáng sớm”.
Sĩ quan thứ nhất của chiếc tàu bước qua cánh cửa phòng rồi đi về phía

Pitt. “Thưa ông, chiếc xà lan đã trồi lên mặt nước. Ông bảo muốn xem lúc
nó được chất đầy hàng trước khi nó được kéo đi”.

“Vâng, cám ơn ông”, Pitt nhã nhặn đáp. Anh quay sang ông Gunn.

“Chiếc xà lan hoàn toàn là công việc của ông đấy. Tôi sẽ gặp ông vào giờ
này và nơi này, ngày mai”.

Ông Gunn vẫy tay, mắt vẫn không rời khỏi những màn hình. “Ngủ

ngon nhé”.

Julia đeo cánh tay Pitt lúc họ bước ra, lên cánh đài chỉ huy, nhìn

xuống chiếc xà lan khổng lồ đã trồi lên từ vùng nước sâu. Trong khoang
chứa hàng chất đầy những thùng gỗ đủ mọi kích cỡ chứa những cổ vật quí
giá của Trung Hoa cổ đại. Tất cả được xếp gọn gàng nhờ những cần trục và
tàu ngầm. Trong một khoang được ngăn cách với những tấm nệm lót dày,
những cổ vật, từ những thùng gỗ hoặc bị vỡ, hoặc hư hại nặng được xếp lộ
thiên hiện ra rất lõ. Một số là những nhạc cụ — những chiếc chuông hòa âm
đủ cung bậc bằng đá, những chuông đồng và trống đồng. Có một cái lò nấu
ba chân dài với bốn mặt đúc những hình thù gớm ghiếc tại cửa lò, những
hình chạm khắc bằng ngọc bích các nghi lễ với kích cỡ bằng nửa người thật
gồm đàn ông, phụ nữ và trẻ con; những tượng thú vật bằng đá cẩm thạch.

“Ồ, nhìn kìa”, cô nói và chỉ. “Con ngựa và một hoàng đế trên lưng

nó”.

Lộ ra dưới ánh sáng mặt trời lần đầu sau hơn nửa thế kỷ chìm trong

nước sâu, những giọt nước lấp lánh trên bộ giáp bằng đồng của người kỵ sĩ
chảy thành dòng từ con ngựa của ông ta. Pho tượng cổ hai ngàn năm tuổi
trông tệ hơn ngày nó ra khỏi khuôn đúc. Vị hoàng đế vô danh lúc này đang
chăm chú nhìn ra đường chân trời bất tận, như thể ông ta muốn tìm miền
đất mới để chinh phục.

“Tất cả đều đẹp không thể tưởng tượng”, Julia nói, vừa nhìn vào

những cổ vật kỳ dị. Rồi cô chỉ vào những thùng gỗ khác, với những thứ bên
trong bị che kín. “Em thật ngạc nhiên khi những thùng gỗ này không bị mục
rã sau thời gian bị ngâm trong nước chừng ấy năm”.

“Tướng Hui đúng là một người cẩn thận”, Pitt nói, “ông ta không chỉ

đòi hỏi những thùng gỗ phải được bọc một lớp vỏ ngoài và mặt trong lót
vải, Hui còn đặc biệt dùng gỗ sồi thay vì các loại gỗ tầm thường khác. Như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.