THẠCH HẦU - Trang 152

“Lúc ấy tôi không dám nói gì. Sợ bị cô bắt về nước. Tôi cũng muốn có

cơ hội bắt Quỷ.”

Sachs đảo mắt.

“Chờ đã, Hongse, đây.” Anh ta giơ ra vài đồng tiền rúm ró.
Cô cau mày. “Cái gì đấy?”
“Trên bãi biển, túi của cô, tôi nói này. Tôi cần tiền. Tôi mượn tạm

đấy.”

Sachs nhòm vào túi xách của mình rồi đóng lại thật mạnh. “Chúa ơi.”

Cô liếc Sellitto. “Tôi bắt hắn ngay bây giờ được không?”

“Không, không, tôi trả lại mà. Không phải trộm. Đây. Nhìn này, tất cả

đều ở đây. Thậm chí còn thêm mười đô.”

“Thêm mười đô á?”

“Tiền lãi ấy mà, tôi nói đấy.”
“Anh lấy đâu ra?” Cô tức tối hỏi. “Ý tôi là, anh đã ăn trộm nó ở đâu?”
“Không, không, không sao đâu.”

“Lời biện hộ của anh đấy à? ‘Không sao đâu.’” Sachs thở dài, cầm chỗ

tiền và trả lại mười đô đáng nghi kia.

Rồi cô kể cho cả đội nghe những gì nhân chứng John Tống đã nói.

Rhyme thấy nhẹ nhõm một chút vì quyết định giữ Sonny Lý lại khi nghe
thấy Tống xác nhận những thông tin mà Lý đã cho họ biết, củng cố thêm độ
tin cậy của tay cảnh sát người Trung Quốc. Tuy nhiên anh cảm thấy phiền
lòng khi Sachs nhắc đến câu chuyện của John Tống. Đó là những đánh giá
của vị thuyền trưởng về Quỷ.

“Đập vạc đục tàu,” cô kể và giải thích ý nghĩa của câu thành ngữ ấy.

“Po fu chen zhou,” Lý nói, gật đầu nghiêm nghị. “Câu đó mô tả Quỷ

rất đúng. Không bao giờ ngừng lại hay rút lui cho đến khi chiến thắng.”

Sachs bắt đầu giúp Mel Cooper đăng kí các vật chứng từ xe tải, phân

loại chúng và cẩn thận điền từng thẻ thu giữ một để chứng minh tại tòa là
bằng chứng đã được cất giữ và không ai xâm phạm đến nó. Cô đang nhét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.