THẠCH HẦU - Trang 174

“Baba!” Trương lo lắng gọi.
Một trong số ít tài sản còn sót lại của họ sau vụ đắm tàu Dragon

một lọ thuốc morphine của ông Trương Kiệt Chi còn gần đầy. Trương vừa
cho cha uống một viên ngay trước khi con tàu bị đắm và anh vẫn còn
nguyên cả lọ trong túi quần. Nó đã được đóng nắp chặt và nước biển không
bị ngấm vào trong.

Lúc này anh cho cha uống thêm hai viên thuốc nữa và đắp một cái

chăn cho ông. Ông nằm ngả trên ghế sô pha và nhắm mắt lại.

Sam Trương thả người nặng nề trên chiếc ghế mốc.
Tài sản của họ đã mất hết, cha anh nhất thiết phải được chữa trị, một

tên sát nhân máu lạnh là kẻ thù của họ, con trai anh nổi loạn và phạm
pháp...

Quá nhiều khó khăn bủa vây quanh họ.
Anh muốn đổ lỗi cho một ai đó... Nhưng lí do cho những vất vả và

hiểm nguy ngay lúc này của họ chỉ nằm ở một chỗ mà thôi, đúng nơi
William đã chỉ ra: ở chỗ Trương.

Mặc dù vậy hối hận cũng chẳng để làm gì. Tất cả những gì anh có thể

làm ngay bây giờ là cầu nguyện cho những câu chuyện về đời sống ở nơi
này là thật chứ không phải hoang tưởng, rằng Mỹ Quốc đích thực là vùng
đất của những điều kì diệu, nơi ma quỷ bị mang ra ngoài ánh sáng và bị
thanh lọc, nơi ngay cả những cái xấu xa nhất trong con người cũng sẽ
nhanh chóng được sửa chữa. Và nơi đây sự tự do đầy hào phóng sẽ làm
tròn đầy lời hứa của nó, để những trái tim muộn phiền không còn phiền
muộn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.